Thursday 29 March 2012

văn tế Trường chột




Hỡi ôi
Hoa cải nổ rền,
Pha tôi ai tỏ.
Hai tư năm pha sáng
Nếu còn nguyên nhiền rõ ban đêm
Một trận cưỡng chế  đầm
Pha tuy mất tiếng vang như mõ.


Nhớ ngày xưa
Tiên lãng làm binh,
Chống buôn ma túy
Chưa quen cưỡng chế chả giỏi phá nhà
Chỉ biết uống bia và ăn lạc luộc
Việc chửi, việc dọa , việc bắt, việc còng,
Tay vốn làm quen;
Tập đấm , tập đá, tập bắn , tập bò,
Lâu lâu làm tý



Anh em Vươn cứng cổ hơn 10 tháng ,
Trông quan binh như cỏ rác đã lâu
Lệnh thu hồi vấy vá đã ba năm,
Mà chúng nó vẫn nhơn nhơn giữ của.




Đêm thấy tôm giảo bơi trắng phá
Những muốn ăn tươi
Ngày xem cá trắm quẫy thâm sì
Toan ra đánh vẩy.


Một khu phá đầm đồ sộ,
Há để ngươi thu lợi bất minh ?
Hai vũng 5 chục héc ta
Đâu tha lũ ung dung hưởng thụ ?


Nay quan trên đà có sức
Phen này xin tận lực thu hồi
Chẳng thèm trốn nhủi sau lưng
Chuyến này tôi tiên phong đi trước
Khá thương thay
Vốn chẳng phải chiến binh đặc nhiệm
vũ trang giáp sắt tận răng
Chẳng qua chống ma túy nhì nhằng
Không chó bắt mèo ăn cứt

Thằng Vươn  thông võ nghệ, vì cựu chiến binh
Hoa cải bắn ùng oàng , bom ga bài bố.
Ngoài đường chúng phủ rơm đỏ
Nào bình ga kíp nổ kíp mìn,
Trong nhà súng hoa cải cưa nòng
Chúng núp kiến nổ đùng vãi dắm




Nhà chúng có 3 lớp cổng
mò đc vầu thật khó lắm thay
Mặc dù có lá chắn trong tay
Cũng chẳng thể che chì hoa cải .


Chi nhọc anh Ca đủn lưng đạp đít
Đạp rơm lướt tới, coi Vươn có như ko
Phát hoảng hoa cải bắn đạn nhỏ, đạn to,
Xô đẩy chạy xa, thân mình không thể phí

Nó bắn ngang, nó bắn dọc
Làm cho thân tôi mất mẹ 1 pha
Đồng đội  trước, thủ lĩnh  sau,
Khiêng ngay tôi bốc lên xe cấp cứu

Mặc dù tận tình cứu chữa
Nhưng đành phải múc 1 pha
Người yêu tôi than khóc như mưa
Khốn nạn thân anh Trường chột

Từ giờ bè bạn ấy kêu tên
Luôn luôn đi kèm chữ Chột

Tiên nhân cả họ thằng Vươn, Lá cải bảo nó người Hùng

Tôi đây thăng  mẹ 1 pha, Chúng nó coi như kẻ cướp

Nhưng nghĩ rằng: 

Giữ đất gây lên ân oán, Bản lĩnh thay cái thằng Vươn   
Đầm nuôi thủy sản bấy lâu, kè bờ có công nhà nó ?
 Thằng nào đắp con đê ngăn lũ
Giữ đất bãi bồi ?
Thằng nào lấn biển trồng cây,
Nuôi tôm nuôi hến ?


Bọn lá cải ngài đêm lải nhải,
Nào thông tư, nào nghị định
Nghĩ lại thêm buồn;
Lũ phóng viên phỏng vấn liên miên
Nào luật pháp, nào lương tâm
Nghe càng thêm hổ.

Thà chột mà tịch thu được đất,
Về sau thăng chức cũng nhanh
Hơn còn mà chịu nhịn thằng Vươn
Các xếp chửi cho rất khổ.


Ôi thôi thôi




Viện mắt trung ương nằm đây rất lạnh,
Một Pha  tôi gửi lại đất Vinh quang
Thằng Vươn tù ngục cũng chẳng ấm hơn
Hai chân nó cùm mọt gông trong ngục


Đau đớn mấy, hoang vắng khu đầm phá
Nhà sáng đèn đã thành đống ghạch hoang
Não nùng thay, Mắt tôi sáng như sao
Giờ hấp háy thành tên Trường chột

Ôi !
Chúng nó hội ý,
Chúng nó hội đàm.
Chúng nó gọi thằng Vươn là Anh hùng
Chả nhẽ tôi biến thành quân kẻ cướp?
Mẹ Tiên sư
7 trăm tờ lá cải, chả đứa nào thương tôi lấy 1 câu
 9 chục triệu dân đen, đéo đứa nào hỏi thăm tôi 1 chữ

Hỡi ơi !

Ăn cưới

Năm nảo năm nào rồi, dễ đến 20 năm rồi, vào năm mới, tôi với thằng Toét với thằng Móm đc mời uống diệu, sao chỉ có 3 thằng tôi, tôi chịu. Người mời là anh K lợn, anh quý Toét, Toét lại có 2 bạn diệu là tôi và Móm, thế là chúng tôi đc mời khà khà .
 Anh K lợn liệt 2 chân, anh cầm bảng đề, kiếm tiền nhiều rất, có lẽ Trời thấy bất công khi làm anh liệt, 2 chân anh bé và mềm như giun, lên bù cho anh chút đỉnh, bảng lô đề anh cầm có thắng có thua, nhưng thắng nhiều hơn thua, có lần cả làng khát đầu 8 , đến 2 tháng giời đề ko về đầu 8, cả làng xô vào như thiêu thân, anh ko san bảng kịp, san bảng tức là ủn cái đầu 8 cho các chủ khác, vì ôm nhiều quá mà nó về thật thì sạt nghiệp, nhưng bọn chủ khác chả thằng nào dám ôm thêm, hết giờ san, mà bà con vẫn cuồng lên vì đầu 8, anh bảo địt mẹ chúng mài vào hết đây bố ôm hết, và anh ôm thật, tôi hỏi anh thế nhỡ hôm nai về đầu 8 thì sao, anh bảo địt mẹ một công tao nhẩy xuống sông Hồng .
 Nhưng đầu 8 ko về hôm đó và cả tháng sau nữa , khà khà !!!

Bọn tôi đến nhà anh buổi tối, anh có 3 chai diệu, 1 chai sâm banh, hồi đó tôi đéo biết là cái gì, 1 chai vang, tôi cũng đéo biết là cái gì và 1 chai giôn đỏ hai giôn đen tôi đéo nhớ và 1 can 5 lít diệu quê, 1 thằng nữa đc mời là thằng đéo gì tôi quên tên, nó là đôi chân của anh, nó chuyên bế anh lên xe rồi chở đi bia bọt, anh luôn uống 100% cốc bia đầu, tôi đi uống với anh vài lần mới biết cách uống đó, sau này, tôi cũng học anh cốc đầu 100%  khà khà, phê rất.
 Vậy là buổi tối, bọn tôi đc mời đến, tôi , anh Toét, anh Móm, anh K lợn tuyên bố, hôm nai , tao lấy vợ, coi như ngày cưới, mời chúng mài đến uống , ko say ko về khà khà   khà khà .
 Vâng, ko say ko về

Để tôi kể về cô dâu , cô tên Nhoài.
 Đó là 1 cô fò nằm ở sới nhà Xe làng tôi, cô cao, khá đẹp, tôi thích những cô cao cao, tôi chưa từng làm tình với cô, ko nhớ lí do sao, nhưng chưa từng, sau dạo anh Toét mời tôi vào đó, tôi đc mời thêm vài lần nữa, nhưng hồi đó cô chưa tới,chứ tự thân tôi chưa vào bao giờ, do tôi ngượng, khà khà, mấy lị ko có tiền.
 Cô thuê nhà ở riêng chứ ko nằm hẳn trong nhà Xe, cô liệt hạng phò già mặc dù chỉ 25 26, tối tối thỉnh thoảng tôi thấy cô ra ngã 3, ăn uống cười đùa vui vẻ, hễ nhà Xe có cô nào mới tôi biết ngai, buổi tối các cô thường ra ngã 3 ăn vặt, ngô nướng or cháo gà , cười rúc rích. 
 Cô Nhài ham đánh bạc, thỉnh thoảng tôi thấy cô cắm đầu vào đám sóc đĩa ở nhà cậu anh Móm, dính vào cái đó, tốn tiền rất, địt mẹ tốn rất 

Chúng tôi uống nhiều rất, tôi đéo thể trôi đc cái anh vang và sâm banh, diệu đéo gì chua chua là, nhưng giôn thì tôi thích, diệu Tây mà, chỉ biết là đắt lắm khà khà. Chiện chả có đéo gì nhiều, anh K lợn kể chiện xưa anh đã từng đá bóng cho đến năm 18 tuổi thì chân teo mẹ, tôi say chỉ nhớ có thế khà khà .
 Thằng đệ đôi chân của anh to như trâu mà cũng say khướt, bỏ về ngủ, còn tôi, anh Móm, anh Toét vẫn uống, chúng tôi hồi đó khoảng19 20 21 22 đéo nhớ, chỉ biết uống khỏe rất

Rồi cô dâu cũng đến, tối muộn, chắc cô khá bận bịu ở sở làm, cô đến tôi mới nhận ra anh K lợn ăn mặc lịch sự hơn bình thường khà khà , anh luôn luôn nhắc chúng tôi nói nhỏ thôi, vì đêm rồi, nhưng diệu vào lời ra, chỉ 1tý là tôi lại quên mẹ, mồm cứ oang oang, oang oang  khà khà !!!
 Lúc cô đến , anh K lợn mới chính thức tuyên bố lí do, khà khà hóa ra anh đưa cô ý về sống chung, như vợ chồng.
Chúng tôi say quá rồi, say quá rồi, không biết ai bắt đầu, nhưng chắc phải là thằng Móm, nó uống kém nhất mà lại manh động, nó nhìn cô dâu và cười giả lả, nói em đẹp thế nhỉ, đẹp thế nhỉ !!! rồi vồ vú luôn, cô ý nhanh lắm , chuồn rất nhanh, và giữ cự li an toàn, chúng tôi giữ lẫn nhao, và lè nhè can lẫn nhao, anh K lợn nói: "chúng mài cứ từ từ đâu có đó, rồi anh bảo nó cho chúng mài địt, cứ diệu đi , đâu có đó, đâu có đó , rồi địt " !!!

Chúng tôi ko muốn thế, chúng tôi say cả rồi, chúng tôi muốn địt luôn và ngay, anh K lợn ko đi đc, anh ngồi đó, anh cũng hơi say thì phải , anh nói đi nói lại, cứ từ từ, đâu có đó ....
 Cô gái thấy tình hình ko ổn, cô chuồn ra của, trốn mất,  chúng tôi vùng dậy đuổi theo , tôi chại dọc đường làng tối om, chó sủa inh ỏi, chân tôi xoắn quẩy, vấp dúi dụi , nhưng tôi vẫn chạy, dọc đường làng, mồm tôi kêu nhỏ "đứng lại, địt mẹ mài đứng lại" nếu tôi vồ đc cô cổ lúc đó thì chết với tôi, nhưng nào có ai, chỉ mình tôi chạy dọc, anh Móm với anh Toét cũng đuổi, nhưng chạy lối khác, tôi chạy mệt thì quai lại, vẫn thấy anh K lợn ngồi, anh nói "chúng mài cứ từ từ, rồi anh bảo nó ....."

Rồi tôi ngồi chờ anh Móm và Toét về, ko ai vồ đc cô cổ trừ anh Toét, anh khôn rất, chạy về phục cô ở nhà cô thuê, và tóm đc, nhưng cô lừa anh chờ ở ngoài và vào nhà khóa trái cửa, anh chửi vài câu , đá vài phát vào của rồi quai lại, chúng tôi uống thêm 1 tý nữa thì say nôn hết, về nhà Toét ngủ và tiếp tục nôn.
 Tiệc cưới của anh K không thành công rực rỡ, chúng tôi uống diệu của anh, nôn ra nhà anh, và đòi tỉn vợ anh.
 Tôi nhớ mãi anh ngồi chỗm chệ, nói lảm nhảm ,chỉ có mỗi câu, "rồi tao bảo nó cho chúng mài địt ,cứ từ từ.... cứ từ từ"
 Chúng tôi say liền mấy ngày sau đó, gặp lại anh, anh cũng ko giận, chỉ nói địt mẹ chúng mài say quá.
 Cũng không biết cô đó có về sống cùng anh ko, nhưng rất lâu sao cô về sống với 1 anh khác, và 1 anh khác nữa.
 Mới rồi gặp lại anh Toét, anh nói K lợn chết rồi, tôi cũng ko hỏi sao anh chết, chết là chết , thế thôi.
 Nhưng tự nhiên hôm nai tôi nhớ rõ rất anh hôm đó, ngồi bất động, bộ quần áo mới, hét lên với chúng tôi nhưng ko cao giọng, anh sợ người ngoài nghe tiếng:  
" Cứ từ từ, anh bảo chúng mài cứ từ từ , rồi anh bảo nó, cứ từ từ ... "



Cái hôn đầu

Giờ tôi phải biên tử tế mới đc, biên chiện toàn (!) với db thật không phải tý nào, tôi biên về cái hôn đầu he heHồi đó tôi làm lái xe thì phải, còn cô ấy học đại học , đại học gì tôi cũng déo nhớ luôn, hồi đó tôi 19 còn cô ấy 18, cô học cùng tôi cấp 2, cô ấy học sớm chứ không phải tôi đúp lớp .Mỗi lần lái xe qua nhà cô tôi lại cố nhòm vào, hôm nào thấy bóng cô là tôi vui rất, thường thì cô hay ngồi giặt quần áo, đôi vú trắng trắng lấp ló đc đầu gối cô ủn lên trông đẹp đẹp là. lần nào cô ấy cũng ngẩng đầu lên cười với tôi, bất kỳ tôi lái ô tô hai đi xe mái.Rồi bỗng 1 hôm cô rủ tôi đi tham quan rừng Cúc phương cùng hội lớp cô, tôi ok ngai, bạn cô cũng có vài đứa quen tôi học cùng cấp 2, chúng toàn học dốt như tôi mà lại học đc đại học, thế mới lạ dcm chúng nó phát lấy khí thế.Hồi cấp 2 hình như cô ý cũng hơi thích tôi, bọn bạn hay chế tôi với cô ấy, tôi tặng cô ấy 1 con ba ba nhỏ xíu bắt đc ở bờ ao, cô ấy thích rất. Hội bạn cô ấy khoảng 20 Lừa , nhét tất lên 1 ông xe liên xô 12 chỗ đéo nhớ mác gì , dọc đường ca hát vui vẻ rất. Buổi trưa đến rừng Cúc phương, bữa trưa tôi ko nhớ ăn gì nhưng bữa tối thì nhớ rất, vì tôi làm đầu bếp, chúng tôi nấu nhờ trong 1 bếp ngoài trời , đun củi khói mù mịt.Trong lúc xào thịt tôi bớt ra 1 miếng, xiên que vào nướng, khi chín tôi ngậm 1 nửa, thòi ra ngoài 1 nửa, và ra hiệu cho cô ý , cô hiểu ý, và cắn nửa miếng thịt đang thòi ra trong mõm tôi, môi cô chạm khẽ vào môi tôi, phê rất. Bữa tối rất vui, tôi uống khá nhiều diệu, say say, tôi rủ cô ấy đi chơi trong rừng, chúng tôi đi trong 1 đường đổ bê tông nhỏ chạy zích zắc trong khoảng rừng nhỏ, say lên bạo, tôi khoác vai cô ấy, và cô cũng quàng tay qua lưng tôi, thân rất, ấm rất, trời mùa đông lạnh, lần đầu tiên đc khoác vai 1 cô gái, tôi fê lòi mắt thưa các anh các chị. Tôi cầm tay 1 cái đèn bin, chúng tôi chơi trò đố tên cây, vì trên cây gắn cái biển nhỏ đề cây sấu, cây chò, cây đéo gì tôi đéo nhớ, cô ấy nói cây nọ , tôi bảo cây kia, rồi bật đèn, soi vào cái biển, cái đèn bin, tôi luôn tắt, chỉ bật khi rất cần, tối đó có trăng tròn sáng, hình như trăng tròn làm người ta máu hơn. Chúng tôi cứ khoác vai đố cây dễ đến 1 tiếng trong rừng, có lần tôi bật đèn để soi cái biển gắn tên cây thì soi đúng 1 cái tất chân phụ nữ đang treo lủng lẳng, cô ấy sợ, nép bên tôi sát hơn. Thế rồi đến đoạn đường cụt, cô ấy quai lại nhưng tôi thì ko, thế là chúng tôi đối diện nhao, bọn bạn cô ấy gọi nhao ý ới và trăng hơi sáng ở khoảng rừng đó. Không biết ai bắt đầu trước, hình như cô ấy chứ ko phải tôi, hay là cùng lúc, chúng tôi hôn nhao, 2 mõm tiến vào nhao từ từ, như phim dcm, lần đầu tiên tôi hôn, tôi cũng học cách mút lưỡi cô ấy rất nhanh vì cô ấy hay chui lưỡi vào mồm tôi, phê rất, phê rất. Vì hôn nhao lâu trên đường không tiện vì bọn bạn đang đi chơi trong rừng có thể bắt gặp, tôi lôi tay cô ấy rời khỏi đường mòn, dẫm lên những cây nhỏ lúp xúp, đến 1 gốc sấu to có cái gốc bè ra như 1 bức tường thấp, chúng tôi chui vào đó, và hôn nhao. Hội bạn cô vẫn gọi nhao ý ới, thỉnh thoảng tôi vẫn thấy ánh đèn bin thấp thoáng qua những gốc cây, trăng sáng trên đầu, còn bọn tôi, xoắn vào nhao như 2 con chọi máu.Tay tôi mới đầu tử tế chỉ ôm lưng, sau đó tôi bóp mông, cô ý mặc kệ, nhưng hễ tôi sờ đến (!) thì cô ấy lại ủn ra, vậy là tôi phải hài lòng với mông và bộ ngực, bộ ngực thì cô ấy cho tôi muốn làm gì thì làm, tôi bóp, tôi nặn, tôi hôn, tôi mút, dù trời rét nhưng tôi cởi phanh hết cả áo cô ra, hồi đó tôi gà quá (giống con Lói ) chứ như bây giờ thì dất điểm cô ý chết với tôi, giờ nghĩ lại tôi vẫn thấy tiếc dcm. Vậy là tôi hết hôn tý lại hôn môi. Tý cô ấy rắn đanh, chắc nịch, môi cô mềm, lưỡi cô quấn lấy lưỡi tôi, xoắn vào, như quẩy. trăng vưỡn sáng trên đầu, lũ bạn cô vẫn gọi nhao lao xao, còn chúng tôi vẫn quấn lấy nhao như 2 con chọi máu.Chả biết hôn nhao bao lâu, chỉ biết rừng vắng hẳn, bọn bạn đã về ngủ hết, chỉ còn chúng tôi, vẫn quấn lấy nhao như 2 con chọi máu, môi vú môi vú môi vú. Tôi cũng ngu thật, nếu tôi cầm tay cô đặt lên quả kèn của tôi, biết đâu cô ý hứng lên mà cho tôi quan hệ sinh lí he he , phải không cô người yêu đầu tiên của anh ? Trẻ người non dạ nó khổ thế đấy các anh các chị ạ. Rồi hôn chán thì cũng phải về, tôi thì hôn đến sáng cũng chả chán, nhưng cô ấy muốn về, chắc sợ ma  Hôm sau tôi hôn thêm cô vài lần nữa trước khi về, lần nào cũng phê rất. Bọn bạn cô biết chuyện thì phải, nhìn tôi cười cười, khiến tôi ngại rất. Chuyến về thì tôi ngồi chung 1 ghế với cô ấy ở ghế trước, cô ấy ngồi vào lòng tôi, tôi vòng tay qua bụng cô ấy , tay trong tay, cũng lại phê rất, nhể cô người yêu bé của của tôi nhể. Tôi cũng hôn cô thêm vài lần nữa, bọn tôi lên sàn nhẩy ở câu lạc bộ Thanh niên,chúng tôi hôn nhao khi nhải điệu xì lô, 1 lần cô ý giận tôi vì khi mua vé vào sản nhải, tôi nói "mua 1 nụ hôn" Chả nhớ yêu nhao đc nhui tháng, cô ấy bỏ tôi vì chắc tôi trẻ con quá, tôi hay ngồi quán nước trước của nhà cô để hóng cô đi về, tôi hút thuốc lào sòng sọc, ngồi co chân lên ghế, đấu mấy cái đóm vào nhau cho dài  để câu lửa từ cái đèn dầu chứ không chịu vươn tay ra châm lửa, bóc bao thuốc vina trắng bong không 1 vết gợn. Bố mẹ cô phát ngấy tôi, ghét tôi như "hắt nước đổ đi" Và không làm tình, thấy cô hơi chống cự là thôi luôn chứ không đè ra hùng hụng hùng hục. Tóm lại tôi vô dụng rất, bị bỏ là đúng quá rồi, nhể cô người yêu bé nhể ?Cô người yêu bé của tôi, em đang đọc, đúng không ??

Đại học


Pín mình đây đã từng học ĐẠI HỌC..ô hô....

 Mình đé0 có bằng tốt nghiệp lớp 12, anh em sẽ hỏi sao chưa có bằng 12 lại đi học Đại học đc?

 Hỏi như thế có nghĩa anh em còn gà lắm, ở thiên đàng xã hội chủ nghĩa ta đây, việc gì cũng có thể xẩy ra đc, miễn là có tiền !!! 

1 hôm mình đang ngồi uống diệu đầu ngõ thì thằng cùng làng tên Tam sách  đến hỏi có muốn học Đại học ko? mình tý sặc diệu mà chết, nói tao đé0 có bằng 12 đại học cái lòn , nó nói 3 triệu rưởi xong luôn,,, khoa Luật  trường đại học xã hội cái đé0 gì Nhân văn, Tại chức, dĩ nhiên.

  Nhà mình lại thừa tiền hehe, mẹ mình xưahay đèo mình đi thi hạc sinh giỏi, bà luôn tin mình khá, nghe mình kể đại hạc bà ưng quá,  mở hầu bao luôn, suy cho cùng để mình loanh quanh trong làng chỉ riêng chém người thì ông bà cũng đi đền quá tội. 

 Ok chơi luôn, vì sáng diệu lòng lợn rồi ra cổng làng hút thuốc lào uống chè bồm  rồi về ăn trưa rồi chiều lại ra bắn thuốc lào uống chè bồm  cũng buồn, dĩ nhiên ngồi tính cầu đề cơ mà thuật toán của mình chưa đến trình, oánh hay trượt quá là thâm hụt vốn. 

  Mà đây lại được tiếng đại học, đừng có đùa nhé !!! anh em  lưu ý 3 trẹo rưởi cách đây 20 năm khác 3 trẹo rưởi thời nay nhé.

  Vậy là mình thành sinh viên đại học tại chức khoa Luật trường Khoa học xã hội cái đé0 gì Nhân văn, thằng Tam cùng làng quả nhiên thần thông quảng đại, sau 1 tuần mang đến cho em cái giấy phô tô bằng tốt nghiệp lớp 12 của HÀ TÂY, em hỏi giấy phô tô đé0 tính, bằng tao đâu, nó nói ko cần, pho to công chứng có giá trị như bằng. Quả vậy, em nộp vào cùng với 2 triệu  ông kụ tiền học lần 1, thầy giáo nhận tiền cười hê hê hê  hê.

 vậy là mình thành Sinh viên ...trường cái đéo gì Nhân văn... ô hô.

  Ninh lão anh hùng lập tức về quê, thịt 1 chó, 2 lợn hoặc 2 chó 1 lợn em ko nhớ rõ, tuyên bố với họ hàng rằng thì là mà thằng Pín giờ đã vào đại học, chớ có đùa !!!

  diệu vào lời ra tranh nhau nói, một ông họ xa lắp bắp lăn tăn về việc mình chỉ có bằng lớp 8  suýt bị  ăn cả cái bát vào mồm, he he, tóm lại mọi người vui vẻ cả. ae cần nhớ ở quê rất quan trọng cái sự hạc, họ nhà mình tuyền tiến sỹ đé0 đùa đc ko hiểu sao nảy nòi ra chi nhà mình tuyền bẻ vành rế  aka lái xe, riêng ông mình vô lăng dây aka đánh xe bò. 

 còn Pínlão phật gia bắt đầu cuộc đời sinh viên trường đé0 gì Nhân văn , nói ra từ này  ngượng lắm anh em ạ.  


  Lớp mình có cả trăm người, toàn bác râu ria hoặc chị đứng tuổi, cũng có vài bạn trẻ nhưng ko nhiều,các bác ý té ra là đc cử đi học, ko phải chạy chọt như mình, phần lớn đang làm cơ quan nhà nước, ở trường thì lành nhưng ra cơ quan có khi hét ra lửa. 

  Bọn mình học 10 ngày đầu tiên của tháng, tức từ mồng 1 đến mồng 10, sau đó chờ đến tháng tiếp lại thế , học cả ngày, sáng mình vưỡn diệu lòng nhưng sớm hơn xưa vì phải đến trường Đại học, khiếp ko? phì hơi rượu quanh lớp cũng là 1 thú vui.

  Giờ nghỉ trưa bọn mình đi ăn chung nhau theo từng hội, hội diệu, hội cùng tỉnh, hội cùng bộ, hội cùng cơ quan, hội đồng niên. mình tất nhiên vào hội diệu, khoảng 7 thằng, trưa nào cũng thế,  ae uống hết vài chai diệu gạo ở quán cơm. 

 Môn học đầu tiên là môn TRIẾT HỌC, ái chà chà,,đầu tiên mình học hơi chăm, nhớ mang máng rằng giáo sư nói cái đéo gì đó mông lung lắm, và rằng con gà đéo gì quả trứng hay ngược lại? cứ thế mất mẹ 1 tháng. 

 mong các bác lưu ý rằng em là dạng chăm học lên mới nhớ đc tên môn học, dạng xuất sắc thì nhớ đc môn học và thêm tên giáo sư dạy môn đó , bọn lười thì chả nhớ cái concặc giề. 


  Sau đó đến môn lịch sử đảng, rồi kinh tế chính trị, rồi chủ nghĩa xã hội khoa học, luật La mã, rồi cái đéo gì nữa ý ! thật là vãi cứt, khiếp lên được, bọn làng gặp mình ở quán diệu lòng cứ gọi là há hốc mồm ra mà nghe thuyết  ... Lũ vô học đó trước tới nay chỉ nghe chuyện địch nhau giờ đc mở rộng tầm mắt , vâng , thưa các anh các chị, cứ gọi là há mồm ra nghe mình thuyết, lắm lúc quên cả luận cầu đề. 


  Mình thường tập trung học vào buổi sáng,trưa diệu xong là em ngủ , làng mình có câu "CĂNG DA BỤNG,,,CHÙNG DA MẮT" nên cơm diệu trưa xong vào lớp là ngủ, giáo sư nói gì kệ mẹ , đầu tiên em ngủ gục xuống bàn , sau thấy ko tiện nghi lên em chui xuống gầm bàn ngủ , ở cuối lớp luôn có 2 cái bàn ko có ghế nên em chui xuống đó ngủ , hôm nào say quá em nôn ở bên này thì sang bên kia , kê viên gạch gối đầu như bác, dặn bọn hàng ghế trước nếu có đứa mới đến thì bảo nó cẩn thận ko đạp phải mặt tao . Giáo sư cầm cái micrô với 1 đoạn dây dài 2 mét  nên chỉ nhồng nhồng quanh 2 mét  đó như con chó bị xích , phải công nhận nằm phê phê nghe giáo sư giảng bài à uôm  à uôm vào phết,


 À mà đicconmẹ anh em giáo sư phát, chúng mài cứ  đọc như tụng kinh thì bố thằng nào mà chả buồn ngủ ? 

 mình học đc gần 2 năm thì bùng vì phải nộp tiền , tiền hồi đó túng , mấy lại biết gì đâu mà thi? vả lại cái tiếng hão đại học ko làm no bụng , gì thì gì, cả làng đã biết em đi học đại học khoa học cái đéo gì Nhân văn rồi, mấy lị cái bằng giả khiến mình ko yên tâm,  bỏ phắt. 

 Nhưng đừng có đùa với em, thỉnh thoảng kể chuyện gì, em thòng thêm câu : Cái thời tao còn là sinh viên, choác choác choác, nghe phê hơn hẳn,  ô hô.

  Sau đó vài năm gặp lại 1 thằng  học cùng, nó nói mày bỏ thế lại là cao, đến lúc sắp tốt nghiệp bọn nó bắt nộp bằng xịn, đến gần nửa lớp ko có bằng 12, ditconmẹ chúng nó.

 Hết chuyện hạc đại hạc,  ko like làm chó. 

Nhát tỉn đầu

 Để tôi kể chiện mất tân thưa các anh chị.
Hồi đó tôi 17, có bạn là Toét, anh bán xe đạp mifa của nhà, mời tôi và 2 thằng nữa đi đá phò, lạy Chúa tôi, tôi thích mê đi, tôi trước đó chưa hề nhìn thấy cái lồn, thưa các anh chị, trừ 1 lần nhìn của bà điên gần trường tôi học, của bà điên thì ko ngon lắm, bà hơi già rồi, tôi nhìn nhưng ko thích, đấy là lần đầu tiên tôi nhìn thấy cái lồn có lông, thưa các anhchị, 
Hồi đó tôi đã biết quay tay, tưởng tượng ra cô hàng xóm đít to, vợ 1 anh xe ôm hay hở hang, và 1 bà ghi đề vẫn ngồi dạng háng.

Anh Toét hận gia đình chuyện gì đó, xách xe đạp và áo natô, tôi đi bán cùng anh ở phố Huế, đc 270k vnd cho cái xe, 1 khoản kha khá thời đó.

Anh Toét dẫn tôi và 2 thằng bạn khác, đến 1 nhà "chứa fò" ở làng, anh nghe đồn có hàng mới về, tên là Hương Hải Phòng, xinh đẹp rất.

Thật tình , cả đời tôi, chưa hôm nào hồi hộp hơn hôm đó,,,

Trước đó tôi vẫn nổ với bọn bạn là đã tỉn trên Tây Bắc, hồi đó tôi đi phụ xe khách , và lái luôn, 17 tôi đã có bằng lái xe tải ( tôi khai tăng tuổi để học) và từ đó, tôi chỉ bẻ xe khách, 1 cái Hải Âu mầu vàng cùng ông bố.
Rẽ sang chiện quay tay, nếu hôm nay tôi quay tay nhờ xa cô hàng xóm, thì hôm sau tôi đổi món, tưởng tượng đang tỉn vợ thằng xe ôm đít to, nếu quay hôm sau nữa thì mượn hình con mẹ nghi đề hay ngồi dạng háng, để chi bộ biết trí tưởng tượng của tôi phong phú cỡ nào, thưa các anh chị. Làng nhà tôi gọi là chân gồng, tay xóc,óc tưởng tượng !!!

Vậy là cả hội bọn tôi kéo vào nhà chứa, tên là "Thái xe", 1 nhà có cổng cao rất, ngoài chứa phò, anh còn chứa bạc, cầm đề và vô số công việc bất minh khác.

Anh Toét gọi cửa, vì là người làng lên chúng tôi đc vào ngay, tôi cứ đinh ninh là vào là đc tỉn ngay, nhưng ko, chúng tôi phải chờ rất rất lâu, có 1 hội đang ngồi chơi tú "tiến lên", 1 đại úy đang uống chè, và 2 ông lái xe ở kho bột đang ngồi uống riệu.

Chúng tôi ngồi ở ngoài hè hút thuốc lào chờ, thỉnh thoảng tôi thấy bóng cô hàng thoáng qua, cô khá đẹp, hàng mi cong, tai cầm chậu nước màu đỏ, sau tôi mới biết, phòng tỉn ko có nhà tắm, mỗi khi xong, cô ngồi vào đó rửa lồn, hồi đó, ghê thay, chả bao bố mẹ…
Vậy là chúng tôi hút thuốc lào ngồi đợi, tôi hồi hộp rất, đầu tiên 1 thằng lẻo khẻo trườn ra, chúng tôi tưởng đến lượt thì hóa ra đến phiên ngài đại úy, anh ảnh vưỡn đeo quân hàm. chúng tôi lại đợi, tôi thi thoảng lại kéo hơi thuốc lào, nhìn cô gái cầm chậu nước ra vào, tôi tưởng tượng, nó làm dái tôi cứng đanh, thật không có cái gì sốt ruột bằng đợi tỉn fò.

20 phút sau ngài đại úy ra, tôi lại thấy bóng hồng bê chậu nước ra, cô ta mỗi lúc 1 đẹp hơn, bộ đùi hẹp, tóc dài.
Vẫn chưa đến lượt chúng tôi, 1 thằng trong đám tiến lên vứt bài đi vào, 1 ông lái xe vào trám chỗ trống trong đám tiến lên, lúc đó tôi hiểu cả đám chúng nó cũng đang chờ tỉn cô gái của tôi, vậy là chúng tôi sau 6 ông nữa, kể cả bọn bạn tôi, vậy là tôi sau 9 ông ( tôi tỉn sau cùng, vì muốn ra vẻ ta đây chứ ko phải vì nhường nhịn) 
Chờ mãi thì cũng đến phiên, thưa các anh các chị, tôi uống dễ đến 2 lít nước chè bồm, chờ đợi, bóng hồng của tôi cầm chậu nước qua lại, tôi nhìn ngày 1 phê hơn, anyway, cuối cùng thì đến lượt tôi.

Tôi bước vào căn phòng giao cấu, tôi ngồi 1 mình 1 lúc khi bóng hồng đi lấy chậu nước, tôi chỉ nhớ cái rèm màu đỏ bay bay khi 1 ông quạt điện cơ để trên chiếc ghế đẩu cậm kênh thổi tới.

Tim tôi đập thình thình, thình thình, bóng hồng vào, tay cầm chậu nước mới, đương nhiên.
À quên chưa nói với các anh chị, ở đây ko cho tỉn quá lâu, nếu hơn 20 phút mụ chủ sẽ gọi vọng vào, câu thường nói là "Nhanh lên, lâu thế anh ơi" nếu là khách mới và " địt đéo gì mà lâu thế" nêú là khách quen ,nếu vẫn lâu thì bà sẽ đập cửa.

Vậy là bóng hồng của tôi vào, cô cởi quần áo rất nhanh, hí hí hí cả đời tôi chưa thấy ai ngon hơn thế.
Tôi ra ý thản nhiên cởi quần áo, định giữ lại cái quần sịp 7 màu, nhưng cô ấy giúp tôi cởi nốt hí hí hí, gõ đến đây lại nhớ lại chiện xưa phê quá, tôi xin phép đi mở chai diệu thưa chi bộ. 

Chiện tiếp tưởng khỏi nhiều lời, tôi mất 10 phút vạch lông điều nghiên kỹ cái lồn, thật như ông đéo gì tìm ra Châu Mĩ, bóng hồng nằm ngửa, kệ tôi điều nghiên, cô có vài cái sẹo , hẳn thằng chồng đánh cô, đồ chó.
Hồi đó tôi chưa biết vét máng, tôi đành sử dụng ngón trỏ thưa các anh các chị, thật phê như con tê tê, cô ý cũng kèn tôi nhưng phải ủn đầu cô cổ ra vì phê quá, nếu ra mất thì xong, tôi cũng ko cho tay cô cầm hàng tôi, vì lý do tương tự .

Cuối cùng thì cũng phải nhét vào, tôi sợ ra mất thì phí, vả lại nhanh quá sợ bọn bạn cười nên tôi cứ nhẩm trong đầu câu " Cái rèm màu đỏ, cái rèm màu đỏ"
Đéo ăn thua thưa các anh các chị, chỉ đc hơn 10 giây hay 20 giây, đéo nhớ nhưng chắc chắn đéo đc 1 phút, thằng trọc đã nhổ phì phì dcm mẹ.

Tôi rửa ***, nằm cố thêm 5 phút câu giờ mới ra. ngón tay trỏ tôi, dù đã rửa, nhưng tận đêm tôi vẫn ngưởi đc mùi gì đó thoang thoảng, đéo thơm, nhưng chắc chán đéo phải mùi mắm tôm,
Từ đó tôi thông thái hẳn, vững bước tiến vào đời, thưa các anh các chị, tôi đã biết cái lồn nằm dọc, đéo phải ngang

Chứng

Làng em có anh tên Thất sách, 3 năm trước hồi em bán đất, anh cũng cũng bán 1 thửa ruộng liền kề, cả hai cùng rủnh rỉnh rủng rỉnh he he.



Em bàn với Thất sách đi Tây chơi, cũng muốn rủ Thất sách cùng đi vì đang đông tiền, nhưng y bảo em Ko Ko Ko Ko, anh nói tiền đó để làm ăn!!! trình học thằng này thì em biết, còn tệ hơn cả em vì em còn có cái bằng lớp 8 chứ anh chả có bằng gì  he he


Em khuyên anh Thất nên mua cái ô tô tải nhỏ mà chở gạo chả mấy mà giàu vì nhà anh có nghề hàng xáo, lại lái đc công nông, Pín em có tính thương người vì  thấy anh lái công nông chở đầy gạo chực bay ra khỏi ghế lái mỗi lần phóng rầm rầm qua đường tầu hỏa !!!




Anh nói với Pín em mày ngu lắm ngu lắm, giờ nài phải chơi Chứng chơi Chứng hiểu chửa???

  Hiểu, quá hiểu,  he he  dạo đó làng em cứ gọi là sôi lên vì Chứng khoán, dân làng gặp nhau thay vì chào " Năm nai bác cấy mấy sào??" hay " lúa tốt không bác" họ chào nhau " hôm nai thằng nào lên sàn đới bác ôi??" hoặc khoe " em mới bắt thằng An Bằng dăm chục Cổ"

Anh Thất sách thật đúng là thần thông quảng đại, món tiền bán đất anh giữ chặt, điều nghiên kỹ càng anh mua vài chục Cổ, rồi lãi , rồi mua vài trăm Cổ, lại lãi ,thật không thể tin được, chỉ hơn 1 năm sau, người làng em thì thầm anh đã thành 1 cao thủ trên sàn chứng khoán.

Pín em về Chứng thì mù tịt, em muốn học đòi tý ti để có cái nói chuyện mới dân làng nhưng chỉ câu trước câu sau lại lòi đuôi dốt, lên hễ thằng nào nói chuyện Chứng là em lảng he he ,,

Anh Thất  giàu nhanh như ăn cướp, lắm lúc em lần thắt lưng anh xem có lận súng hay dao gì ko? vì theo suy luận bần nông của em , phải làm nghề ăn cướp mới giàu nhanh như vậy,,
Anh nhanh chóng đổi xe @, SH, và 1 buổi trưa, khi em đang mờ mắt vì bữa diệu lòng, anh lái 1 cái xe tô ta mới cứng trườn đến, sợ em nhìn chưa ra, anh hạ kính, còi tò te tí tò te tí, hỏi em có gặp thằng Tam văn ko, rồi ko cần trả lời, phóng thẳng.



Từ đó Thất sách thành thần tượng của  làng em , ai ai gặp anh cũng hỏi " Ấy chứ hôm nai bắt thằng nào thì lãi bác Thất ôi " anh trả lời lập lờ nhát gừng, dân làng mồm há hốc, nuốt nước bọt vì tò mò,, đến lão Nhị văn làng em suốt ngày chăn bò lại nợ như chúa Chổm mà cũng nghe anh mua mấy trăm Cổ mới khiếp chứ.

  Vợ anh nom trắng ra, mối lần xuống ô tô đi vào làng thị hấp háy đôi mắt như chói nắng, tay che mũi như không chịu nổi mùi sông thối nồng nồng  cứ như thể  thị chưa từng ngồi giãi thẻ ở đây, ăn hết nửa chậu ốc vặn mới cả húp hết đôi bát tô lô nước mắm gừng!!!

Anh Thất thì khỏi nói, thật là có đỗ Trạng nguyên cũng ko oai bằng anh, thỉnh thoảng trong đám cỗ, anh lại quát vọng sang mâm em " cái loại bán đất mà không biết kinh doanh, ông cho thì có phen rã họng"
 Em cũng muốn cầm cái  bát đập  vào mồm anh,  nhưng
 từ ngày có tiền, anh chơi thân cả đầu gấu cả công an, mà 2 loại này Pín em đều tởn he he
Nhưng tiền nhiều cũng có cái dở, em nghe anh than vãn cơ thể mình " như đi mượn" do suốt ngày diệu thịt gái , cái này em đồng ý với anh, các bác đừng tưởng diệu thịt gái là sướng, Pín em hồi mới bán đất suốt ngày diệu thịt gái, đến lúc mệt đến nỗi vừa bước chân xuống gường ngã lăn ra khiến cô gái đang ngồi trên gường cười khùng khục khùng khục,,,
Rồi anh khoe mới gặp 1 ông lang Tàu chữa bệnh như Biển Thước tái sinh, từ dạo ấy nhà anh suốt ngày thơm lừng mùi thuốc Bắc.....



Nhưng 1 năm gần đây đổ lại, anh Thất ko còn đc phong độ như xưa,,
Cái ô tô tò te tý ko thấy đâu nữa, em hỏi thì anh nói anh bán để đổi cái xe khác cao hơn cho dễ lội nước mùa lụt, nhưng ngay tối đó anh xô xát với vợ, thị đang bù lu bù loa kể chuyện gái mú của anh thì ăn thêm mấy cái song phi  , thế là thị khuyến mại luôn chuyện kinh tế, té ra xe anh đã bị siết nợ.




Chuyện Chứng giờ cũng nhạt hẳn ở làng em, các lão nông lại gặp nhau ở câu chào quen " í a năm nai bác cấy mấy sào?? "

Anh Thất Sách giờ ít nói hẳn, các kụ làng em nói thằng nài giờ không còn "Thật Tính" quả vậy , Pín em thi thoảng thấy anh lẩm bẩm 1 mình và gật gù, nhưng Pín em thi thoảng cũng i hệt , hay em cũng hâm mẹ !!!!

Hôm trước sáng em gặp lại anh Thất  ở quán diệu lòng, lần đầu tiên em thấy anh vui vui, anh mời em dăm chén và sau khi ngà ngà, anh tiết lộ " Chứng giờ tới đáy rồi, giờ làm giàu đã tới hế hế hế "
Pín em vốn ngu về Chứng khoán, đáy hay đỉnh em kệ mẹ.




 Anh giải thích  " đáy tức đáy, tức không thể xuống thêm, chỉ có lên thôi, giờ chỉ việc bỏ tiền bắt đáy hế hế hế "
Pín em ngu về Chứng, em chực chuồn,,,
Anh giơ cao tờ giấy ăn vừa chùi mồm, thả xuống, nhìn tờ giấy ăn tròng trành và nói  " rơi , rơi , rơi " khi tờ giấy vừa chạm đất, anh gằn giọng  " Bắt đáy"
Pín em hơi ghê ghê, nhỡ anh hứng quá phang chai diệu vào đầu em thì sao??? em kiếm cớ, chuồn thẳng,
Đi xa rồi, em vẫn thấy anh thả tờ giấy ăn và nghe văng vẳng  " rơi , rơi , rơi,,,,,,, bắt đáy"
tình thực em mong anh bắt đáy thành công nhưng lo không biết anh còn tiền bắt đáy ko,,
 Vì dạo này qua ngõ nhà anh, Pín em không còn ngửi thấy thơm lừng mùi thuốc bắc

Viện phí

Làng em , có anh tên Ngũ Văn công chức lìu tìu, lương đủ sống, vợ anh cũng công chức lìu tìu . lương đủ sống.
 ông Cửu Sách trên sáu chục, đang đi bộ trên hè thì nhảy vọt xuống đường để tránh 1 chậu nước , chắc nước bẩn, hắt ra từ nhà gần đó.
 Tai bay vạ gió, ông nhảy trúng đầu xe anh Ngũ, anh này phanh nhưng không kịp, đâm bục phát, ông Cửu Sách đập đầu xuống đất, nằm im
Đó là anh Ngũ kể lại với Pín em hôm sau, ở quán diệu lòng đầu làng, đương nhiên, mặt anh tái mét. Pín em khuyên anh kệ mẹ nó chứ, nó nhẩy vào đầu xe mày thì là nó sai, nó chịu !!!
 Déo, anh nói, công an đo phanh bảo tao không làm chủ tốc độ, chủ cái con mẹ chúng nó , giời ơi , lại có đứa tố tao có mùi diệu, quả thật tao có uống đôi cốc bia, ko lo đc vụ này thì đi tù như bỡn. tao lót tay công an bác sĩ người nhà ông Cửu đủ cả rồi, anh rên lên như người mất cướp !!! ko lo đc thì tù.....thì tù dcm mài thì tù,,, anh rít lên, cứ như thể Pín em đẩy ông kia vào bánh xe anh !!
 Nói đến tù, mặt anh tái hơn, làng em cũng có vài anh tù về hay diệu ở đây, các anh kể trong tù khổ lắm, bị đầu gấu đánh, thông tai, bắt khỏa thân làm tượng thần Đa vít, bắt chăn kiến, đấm lưng , bẻ bão, chổng mông để các đại quan đầu gấu làm vài choác, thôi thì đủ trò,
Nói đến tù ,tay cầm chén diệu của anh Ngũ run bắn lên, anh trả tiền, phi lên viện
Từ hôm đó ngài nào anh cũng phải vào viện, cứ mỗi sáng quán diệu lòng lại đc anh f5 một nhát.
" Hôm trước phải chụp cắt lớp cho ông Cửu , ông vẫn nằm im chưa tỉnh "
Ai trả tiền, Pín em có tính bần nông, gì chứ tiền là em phải hỏi cho kỹ ,
 " Bố mày chứ ai ", dạo nài anh Ngũ thần kinh đi xuống lên rất hay cáu bẳn, anh thường xuyên xưng bố với em, anh đang vận hạn lên em bỏ qua,,
" Chúng nó còn ghi số điện thoại của tao lên đầu gường ông Cửu " anh tự nhiên nổi điên, may là cái chén anh cầm là chén da lươn, nếu li thủy tinh anh bóp vỡ rồi.
Em biết tại sao anh cáu, hôm qua anh kể ông Cửu uống 3 viên thuốc, "thuốc déo gì hơn triệu 1 viên " anh nói
" Mà cứ cách 1 ngày lão lại chơi 3 viên " !!! anh ngẹn ngào
Thì tắt mẹ điện thoại đi, nghe đến để trả tiền nghe làm đéo? em thắc mắc
Ko đc, tao cần nhà ông Cửu viết đơn bãi nại, đcm nó mà kiện thì tù thì tù.
 Nói đến tù, anh lại đờ đẫn . hẳn anh đã bị dọa từ mọi phía, công an , viện kiểm sát, tòa án ???
Hôm sau, như lệ thường, bọn em vẫn cập nhật thông tin ở quán diệu lòng.
 " Hôm qua tao vừa thay tã cho lão Cửu, lạ thật lão đéo ăn gì mà ỉa lắm thế " anh đã chuyển tông , gọi ông Cửu sang " lão Cửu " cả quán cháo lòng bọn em cũng chuyển theo," gọi lão Cửu Sách "
Mấy anh công an phường cũng vào xác nhận vụ anh Ngũ Văn, quả nhiên anh đi đúng hoàn toàn, ông Cửu đúng là đã chán sống lên đâm bổ vào đầu xe anh, thật là tai bay vạ gió..
1 tuần liền không có tin gì mới, " lão Cửu " theo như lời anh nói, vẫn mổ sọ, thuốc, tiêm, và chụp đều,, nhưng vẫn nằm im, "bác sĩ nói với tao ", anh tru lên như chó sói " ông Cửu sẽ phải nằm im suốt quãng đời còn lại"...
" Sao lão không chết cho tôi nhờ hả giời " thỉnh thoảng anh dằn chén diệu, tru lên,,, từ đó, cả quán diệu lòng mong ông Cửu chết !!! quả vậy nếu ko thì anh D cũng chết mất, sau vài đêm mà tóc anh đã bạc như Ngũ tử tư
Vợ anh đã bán xe way, vay tiền khắp nội ngoại, 2 vợ chồng gày hẳn , và trông hốc hác, nhưng vợ anh nặng đến 80 cân, ko ăn đc âu cũng là cái may cho thị,
Cả quán diệu lòng bọn em đều cám cảnh cho anh, thật là họa vô đơn chí, mỗi lần thấy anh lại hỏi " Lão Cửu chết chưa" anh cũng ko buồn trả lời, chỉ lắc đầu, bọn em hiểu là : vẫn sống, nhưng bất động"
 Suốt tuần sau anh rầu rĩ đến độ, bọn em hất đầu, tức là " chết chưa " anh lắc tức "Vẫn sống, nhưng bất động"
Nhưng 1 hôm anh tươi hơn " Lão đã thở ô xi " " Lạy trời phật phù hộ lão thăng nhanh con nhờ"
Dạo nài anh rất hay khấn trời phật, có lẽ là thứ duy nhất anh bấu víu đc, thỉnh thoảng em lại trả tiền diệu lòng cho anh, mặc dù anh rút rất nhiều tiền ra đếm, " hôm nai lão ấy lại soi sọ " anh giải thích, tay anh nặn từng tờ tiền như đang bóp thịt làm dồi
Bẵng đi 2 tuần không gặp anh, nhưng ngó sang nhà anh thỉnh thoảng thấy anh khấn vái, dạo nài nhà anh thắp hương suốt ngày , vợ anh như thường lệ, vẫn đi vay tiền khắp nơi,,
Rồi anh cũng thò đầu ra quán diệu lòng, trông anh đờ đẫn đến độ bọn em không dám hỏi gì, nhưng chính anh hỏi em, rụt rè :

" Này Pín, mày biết chữa công nông, u oát, mày biết về máy thở ô xi ko " rồi anh ngượng ngượng :
" Mày ..... biết cái nút off nó nằm đâu không"
Thằng nài điên thật rồi, em phải mất nửa giờ giải thích rằng chỉ bác sĩ có mật mã mới tắt đc, nếu rút phích cắm hay cầu chì thì có chuông báo động và ác quy vẫn đủ cho máy chạy 15 phút, là em nổ thế cho nó nhụt chí chứ thật cả đời em chưa nhìn thấy cái máy thở ngang dọc ra sao he he .
Lại bẵng đi 1 tuần mới thấy anh, anh khoe mới gặp 1 thầy cao tay, buổi trưa anh sẽ làm lễ giải hạn, mất đâu đôi triệu .
Các bác có tin hay không thì tùy, vừa cúng buổi trưa, buổi chiều ông Cửu Sách lăn ra chết.

Anh Ngũ mất cỗ quan tài mua 3 triệu ở hàng Hòm, vài triệu ma chay, nhà kia viết đơn bãi nại, xong.

Sáng hôm sau anh lại chém gió ầm ầm ở quán diệu lòng, ông Cửu đã ra đi và nỗi buồn của anh , tất nhiên, cũng đi nốt.

 " Lạy thánh mớ bái thiêng quá đi thôi, đúng là có thờ có thiêng, vừa cúng cái là cụ Cửu thăng ngai " anh lại chuyển tông, gọi cụ Cửu, cả quán diệu lòng cũng chuyển tông theo anh, gọi cụ Cửu
 "Thánh nhà mày đéo hay ho gì", em cự lại, tính em hay cãi, " Thánh đéo gì lại vật chết cụ Cửu "
" Do số cụ Cửu đã hết, đang yên đang lành nhảy xổ vào đầu xe tao, chết là đúng, chết càng hay " anh đang cao hứng , hắt cả chén diệu vào họng.

 Nhà anh đã " dịch hàng rào " trả nợ , làng em gọi bán đất là dịch hàng rào, anh thì bỏ hẳn xe máy, anh đi xe đạp, lầm lũi đạp đi đạp về, anh giải thích
" Đéo phải đền bố con thằng nào "