Sunday 24 May 2015

Chạy càn


Chị cu Đỉn chại quanh làng, thét lên bebe :" bớ làng nước, Pháp càn chại mau địt mẹ chúng mài..
Ngoài đồng, bọn Pháp đã đến, những tên lính An giê to cao và bọn da trắng lênh khênh bước đi rầm rậm.
Liền ông chạy mất hút, liền bà, chị nào cũng chạy chậm chậm là.
" Chạy mau tổ sư chúng mài, nó vồ được nó hiếp chết cụ chúng mài" chị cu Đỉn hét.
Đéo ai chạy nhanh đc, chị nào cũng vấp ngã sấp ngã ngửa chạy mà như đi lùi, mụ Lồng vừa vấp vửa hổn hển : "lần trước tao đéo chạy kịp, 1 thàng vồ được tao, nó lôi tao ra sân đình nó hiếp, gớm chết chết của nó to to là..."
- To hả? chị Đỉn tò mò, to cỡ nào?
- Bằng thế nài : Mụ Lồng dùng tay miêu tả 1 quả mướp đắng...
- ủ ôi to thế?
- Ùm, nó lại để nửa quả mít dưới đít tao, nó đóng mạnh làm tao nhấc đít lên, gớm gai mít nhọn nhọn là, tao kêu to to là mà nó đéo dừng, tao đành bảo " Bà thí cho mài".
- nó còn liếm ấy tao nữa, tổ sư lũ quỷ tây Dương bẩn bẩn là...
- Xong nó làm gì nữa?
- Nó hiếp thôi, hết chổng mông rồi quay mòng mòng, gớm nhọc nhọc là tổ sư lũ quỷ tây dương.
- rồi sao nữa?
-xong rồi nó cất buồi nó cười nó đi.
Chị cu Đỉn tự nhiên vấp 1 cú ngã xoài ra..
-đéo chạy nữa hả? mụ Lồng hỏi?

-Có khi em ở lại xem chúng nó dám giở trò với em không, tổ sư bà mày cho mày biết tay...



 ảnh ăn cắp

Vè ngoại tình


tôi hiểu mình yêu tôi rất
Cơ mà ngủ với người ta
Cuộc đời này buồn vãi mả
Tìm vui 1 tý thôi mà.
Tôi thấy mình vào nhà nghỉ
Che mặt lúng túng ngại ngùng
Tôi đây biết rồi mình nhé
Với tôi, mình vẫn e -dè.
Tôi - mình chục năm có lẻ
Giao cấu nhàm vãi bườm ra
Hãy tìm vui trong thoáng chốc
Miễn là kiên kiến xa xa.
Tôi-mình sẽ bên nhau mãi
Cho tới đầu bạc - răng long
Ngồi cười kể lại dĩ - vãng
Lừa nhau ngoại tình bao lần !!!
(ảnh ăn cắp)


Thursday 7 May 2015

sự tích chim đéo gì..


Ngày xửa ngày xưa, ở 1 kinh đô nọ, có 2 bố con anh nhà nghèo làm nghề đánh cá ở 1 khúc sông.
Bố con anh nghèo tất nhiên do ngu, keo kiệt, lười và diệu.
Chúng nó lười đến nỗi, đéo mặc quần áo cho đỡ tốn tiền và tốn công giặt là, 2 bố con nhà nó có tiền là mua diệu bú, chỉ mua 01 tấm vải làm khố che dái. bố mặc thì con nhịn và ngược lại.
thực ra bố con anh hay cưởi truồng, nhưng cái khố để dùng khi phải ra chợ bán cá mua gạo mắm diệu, chứ đéo phải ra chợ, nhẽ đéo cần khố nói thế cho nhanh.
Bú diệu nhiều, bố anh báng bụng chết nhe răng ra, anh chôn bố cùng cái khố, anh hiên ngang đéo cần gì sất, khi vào chợ bán cá, anh quấn lưới vào người.
Các cô gái làng chê anh, đéo ai thừa lồn lấy thàng nát diệu nghèo đến nỗi khố đéo có mà mặc. Họ bụm miệng cười chỉ cho nhau xem thàng thần kinh cởi truồng đi lang thang dọc bãi sông là anh...
Anh cũng đéo cần, vì anh cũng hâm hâm.
1 hôm anh vừa chăng lưới thì có đoàn thuyền của đéo ai đi đến, trông oai phong tý ty, anh bới 1 cái lỗ vùi người vào để vừa trốn vừa canh lưới.
Hóa ra là thuyền công chúa, nàng thấy anh dái to vùi người bèn giả vờ quây lều lại đúng chỗ anh, làm gì có tình cờ ở đây?
Đương nhiên nàng giội nước làm trôi cát lộ dái anh ra, chuyện mây mưa khỏi cần kể nữa.
xong việc mây mưa, để phi tang, công chúa sai chặt cổ anh ném mẹ xuống sông.
Anh chết hóa thành con chim đéo gì, hay bay dọc sông và nỉ non : " địt phát - mất đầu...... địt phát - mất đầu"



 Triện 2 :

 Chuyện cổ tích Lừa : sự tích chim chiền-chiện.
Ngày xửa ngày xưa, ở 1 xứ nọ, có 1 chàng trai thông minh chăm chỉ.
Thông minh chăm chỉ đéo bao giờ có chuyện nghèo, chàng chăm chỉ làm ruộng, trúng liền mấy vụ, chàng mua thêm ruộng và thêm nữa, ruộng của chàng rất rộng.
có tiền, chàng mua 1 đàn trâu để cày, chàng cưới 1 cô vợ hiền, vợ chàng cũng trồng dâu nuôi tằm, họ có 1 cô con gái nhỏ.
Nhưng quanh làng rất đông bọn lường biếng và tráo trở gian xảo, chàng cho chúng công ăn cắt lúa dệt vải thợ cày, cho ăn cơm cùng, xong việc trả tiền, chúng tuy kiếm đc tiền nhưng trong với bản chất tráo trở và vô ơn, chúng rắp tâm hãm hại.
Một đêm, Lũ khốn cùng tụ lại với nhau cả trăm thàng, chúng xông vào nhà chàng, trói cả nhà chàng lôi ra sân đinh kể tội, rồi lôi vợ chồng chàng ra đồng đập chết, cướp hết tài sản ruộng đất, từ con trâu mộng đến cái mâm đồng..
Cô con gái nhỏ được tha, cô chạy ra đồng ngửa cổ chửi địt mẹ thàng trời.
Bụt hiện lên hỏi : sao con khóc..
Cô kể sự tình, Bụt trả lời : "Bọn đó thì đến tao cũng phải sợ" nói đoạn biến mất.

Cô nhảy xuống sông tự tử, chết hóa thành con chim chiền chiện sống ở bãi bồi ven sông, cứ mỗi lần bay lên cao nhìn thấy cánh đồng nhà mình, chim lại kêu lên : "địt mẹ bần nông chúng mài ác quá.... địt mẹ bần nông chúng mài ác quá..."

1 túp lều tranh

Chuyện cổ lừa : 1 túp lều tranh, 2 quả tim vàng.
Ngày xửa ngày xưa, ở 1 xứ nọ, có chàng trai và cô gái yêu nhau thắm thiết, cả 2 cùng rất nghèo.
Nghèo đương nhiên là do lười với diệu với ngu, thiết nghĩ không cân nhắc lại.
Dù bị cả 2 họ chê vọng sang nhau là địt mẹ chúng mài nghèo quá lấy nhau chết cụ chúng mài, nhưng với tình yêu bất diệt, họ cưới nhau ( đám cưới dĩ nhiên chỉ có nước vối, 1 thứ nước đun sôi với 1 loại lá, uống như lồn) lôi nhau ra 1 bờ suối có hoa nở và bướm lượn, chàng dựng 1 cái lều, 2 vợ chồng chui ra chui vào, lấy rêu làm mành, lấy trăng sao làm trần, lấy bao tải rách làm vách. chàng ra bờ suối bắt cá, nòng nọc, lật đá suối tìm ốc vặn, tóm lại đói.
địt nhau liền 1 tuần đéo có đủ ăn, chàng tru lên như chó sói, nằm vật ra, con ruồi bậu mép đéo buồn đuổi.
Nàng cũng tõa ra như con bọ nẹt bị xuất huyết xanh, mệt đéo thậm chí chổng mông lên được.
Đéo địt nhau đc, tuần thứ hai, 2 vợ chồng hay đè nhau ra nhổ tóc sâu, bắt rận, nặn trứng cá... vẫn nồng cháy rất.
Đến tuần thứ ba, họ bắt đầu chửi nhau, cái bụng lép lẫn mối lo cơm áo gạo tiền khiến họ chửi nhau như chó.
Tuần thứ 4, chàng tóm tóc vợ tát, nàng thì chửi và cố bóp dái chàng, họ ném vào nhau bất kì thứ gì vớ đc.
Cuối cùng họ bỏ nhau mỗi người đi 1 ngả, chàng trai châm lửa đốt cái lều cháy đùng đùng.

Thế là xong đời túp lều lí tưởng.

uỳnh

"Uỳnh, cây to, họa hay là phúc? "
Cây to ở Hè hà nội vào khoa học cây xanh. ( đây là kĩ năng sống, đéo liên quan đến abcd nhé)
Nói cho nhanh, cây ở HÈ đường ( nhớ là ở HÈ nhé ) phải vươn ra đường để đón nắng, cây ở hè phố đéo thể thẳng, càng to, nó càng cong ra đường, dcm thằng nào cãi, đéo vươn ra đường, nhẽ nó chọc mẹ nó vào phòng ngủ bọn lừa hả phà ơi??
Chúng vươn tới khoảng không ở lòng đường để đón nắng, phía ngược lại là nhà ống, vươn vào lồn.
Nếu các bạn có trình về toán cấp 1, hiểu tý ty về đối -trọng, sẽ biết rằng, khi cây ngiêng về bên phải, phần rễ dưới đất phải bò về bên phải cũng để đối trọng.
khi cây nghiêng ra khoảng ko phía trên đường phố, phần rễ cây phải bò ra phần đất âm dưới lòng đường phố cũng, đễ giữ cho cây đéo mất trọng tâm.
Thế nhưng, rễ đéo vươn đc ra lòng đường, do cống, do dây cáp hay các công trình ngầm, bọn công nhân lừa làm cái lồn gì cũng xong việc mình, nó chém mẹ rễ cây để chôn dây hay làm đường làm cống hay chôn máu lồn gì đó.
lúc này, đối trọng đã mất, cây nghiêng phải đổ, vì rễ đã mất, phần bị chặt thối dần đều, chỉ cần 1 cơn gió nhẹ, thậm chí đéo cần, nó sẽ "uỳnh". cây vẫn xanh tốt đéo nói lên cái gì sất.
Cây càng to, càng dễ uỳnh.
Các bạn giữ cây kệ các bạn, cơ mà đừng bao giờ dừng xe sát 1 cây to to là đang nghiêng ra đường, nó sẽ đổ, đéo sớm thì muộn, càng to, càng chóng cho các bạn ăn máu lồn.
Tôi cố biên 1 cách đơn giản nhất để quân vô học = tôi cũng hiểu đc.
Tóm lại : "UỲNH", cẩn thận nhé các bạn hanoi của tôi.