Saturday 26 August 2017

thuốc và tù

Chủ tịch VN Pharma và 12 cuốn lịch, Anh hùng hay tội đồ ??
Vấn đề ở đây, lại là người nghèo.
Mình thì đéo ưng bọn nghèo, nhưng vụ nào ra vụ đó.
Trung hoa, Ấn, Brazin, những quốc gia đông dân nhất thế giớ đều xé rào, tự sản xuất thuốc giá rẻ, cho con bệnh nghèo.
Luật cho phép điều đó, các hoạt chất thuốc đc bảo hộ 20 năm, qua 20 năm, sao chép thoải mái, gọi là thuốc Generic drug.
Loại thuốc này chữa bệnh tương đương thuốc xịn, vì hoàn toàn cùng 1 loạt hoạt chất.
Người Ấn đã bị Hà lan thu khi quá cảnh thuốc Gereric này sang Brazin, Họ ( người Ấn ) kiện và thắng, và đáng ngạc nhiên, người Ấn đc tổ chức Y Tế thế giới đồng tình.
Để dễ tưởng tượng, bạn phóng từ hanoi - saigon trên chiếc haley 1 triệu đô / con, phà ơi phê quá, cơ mà haley đắt.
1 thàng bần nông mõ vẩu nghèo kiết, nó cũng phóng hanoi - saigon, trên con way tàu thần thánh 200$, rốt cuộc, nó cũng ngồi chè bồm ở nhà thờ lớn saigon đéo xoắn.

1 con bệnh sẽ mất 145 triệu/ tháng để điều trị ung thư đéo gì, thì xài thuốc Generic thì chỉ phải trả 5 củ, hợp lý ko ?? quá hợp lí, bọn nghèo thọ đc dai hơn, gia đình đỡ khánh kiệt.
Quan trọng nhất, nhà nước đỡ 1 khoản tiền đô, tiền đô đang hiếm.
Các hãng dược lớn thì nổi điên, tại sao họ phải mất công sức và tiền bạc để ngiên cứ ra 1 loại thuốc mới, mà bọn rẻ kia thản nhiên sao chép lấy cớ rẻ cho con bệnh nghèo ??
VN đang gặp vấn đề này, muốn người nghèo đc tiếp cận thuốc giá rẻ, nhưng gặp 1 hoạt hàng rào của các hiệp định lẫn nghị định hay quy định của Cục quản lí dược.
Anh đi tù nhập loại này, và vì loại Generic đéo đủ giấy tờ như thuốc đắt tiền, anh làm giả vài giấy, sợ đéo gì ??
Và mời anh bóc 12 cuốn, chỉ vì cố nhập thứ thuốc rẻ = 1/2 thuốc cùng loại nhưng xịn hehe.
Tôi thì chắc chắn, khi ra tù, thứ thuốc mà anh đi tù vì nó, sẽ được bán đầy các tủ thuốc hehe đời quá đen cho người can đảm.
Chúc anh bóc lịch vui vẻ.

thuốc

Bàn về cựu Chủ tịch VN Pharma và 12 cuốn lịch. ( bài biên sử dụng tham luận của các giáo sư hàng đầu về dược trong trại Súc lừng danh )
Mình, như các bạn đã biết, cái đéo gì cũng thánh, nhân dịp cuối tuần mình bàn sơ qua để các bạn thông tỏ.
Thuốc đó, rất hay, đéo phải thuốc giả, và dân ta quen dùng, thường là nhờ nguời xách tay từ Mĩ, MĨ bán thuốc đó dĩ nhiên phải có đơn bác sĩ, vn đào đâu ra đơn để mua thì tôi chịu hehe nhẽ loại bác sĩ kiểu anh Đào vụ hộc máu mũi trên chuyến bay chuyên kê đơn láo.
Thuốc đó, chữa ung thư ngon đéo xoắn, con nào nói đây là thuốc giả không chữa được là xạo lồn, vì tôi đã ngó qua thành phần thuốc.
Vì thuốc đéo đủ giấy tờ để nhập, anh giám đốc chế ra giấy cho đủ thủ tục, nhẽ anh thương bà con nghèo đéo có thuốc chết như ngả rạ, hay sao ??? thủ tục annam lằng nhằng đứng hỏi, nhất là bọn ăn hại ở cục quản lý dược, chờ đủ giấy mới nhập, chắc con bệnh bốc mộ quá.
Tại sao, công ty Pharma trúng thầu và bán thuốc rẻ hơn hẳn bọn khác ??
Chúng ta vòng về ấn độ, nơi kẻ hèn đang gõ phím.
Các hãng dược lớn Mĩ, Anh Đức vv làm thuốc, đăng kí độc quyền tên thuốc, bán ra đắt vtl, vì họ phải trả tiền cho 1 đội ngũ nghiên cứu hùng hậu và tiền thử nghiệm thuốc trên chuột khỉ vượn núi vv, thuốc đắt, bọn nghèo mà đổ bệnh, bú thuốc xịn thì tèo nhanh hơn vì hết tiền.
Nhưng hoạt chất để làm ra viên thuốc, chỉ có giới hạn độc quyền 20 năm, sau 20 năm, hoạt chất được copy vô tư, người Ấn xài độc chiêu này, làm ra thuốc rẻ, bán ở các nước vô pháp luật.
Thực ra, đã có làn sóng về thuốc giá rẻ, mà bọn Ấn, Trung, Brazin đã làm rồi, là cho phép copy / paste hoạt chất của các công ty dược lớn, tự làm ra thuốc với giá 1/3, cái giống nhau là nước này đông người nghèo và dĩ nhiên lắm bệnh.
Bọn bảo hiểm và các chính phủ nghèo, rất khuyến khích dân xài thuốc này, vì nó rẻ và công dụng gần tương đương với thuốc xịn, nghèo thì đào đâu ra đô mà nhập thuốc xịn ??
Bác sỹ VN mà thấy con bệnh nghèo, thường kê cho chúng loại thuốc này, để chúng giữ tiền mà cầm cự lâu hơn, còn người giàu thì họ kê thuốc xịn từ Mỹ đắt tiền bú cho yêm tâm.
Mà mình nói thật, anh em nghèo mà lỡ bị ung thư, thì tự chữa lá lẩu hoặc cúng Ma cho rẻ, nghèo đi sớm tý cho khỏe ma, nhỉ.
Mình thì gần chắc, thuốc của Pharma là loại thuốc này, và ko đủ giấy nhập, mà thôi.
Tòa kết anh tôi buôn lậu là chuẩn rồi, vì thuốc đó xịn, Tòa đéo chứng minh đc thuốc giả, mới đẩy sang tội danh buôn lậu đặng tặng 12 cuốn, nghe thì to, cơ mà vài lần ân xá là hết ngay ý mà, mong anh chân cứng đá mềm.
Và anh em nhập thuốc về đang run cầm cập hehe thông điệp gửi ra là anh em đừng xạo lồn, nhà nước này thánh lắm, đéo qua mặt đc đâu.

Monday 21 August 2017

1 bản dịch thôi đéo có gì

Nằm bên bờ sông Hương, Huế, thủ đô của triều đình là bản sao của Cấm Thành Bắc Kinh. 1000 năm đô hộ đã ghi đậm dấu ấn trên đất nước mà người Trung Quốc gọi là An Nam (le Sud Pacifié) Hiện diện ở mọi nơi, Cổng Tây, toà Lam Thành, cung điện của các vương phi, chùa chiền, điện phủ, Trung Quốc vừa là kẻ thù, nhưng cũng là khuôn mẫu. Hoàng đế An Nam cũng là Thiên tử, như Trung Quốc. Các công chức (quan lại) không phải xuất thân từ dòng dõi quý tộc mà là những người có học, tuyển chọn qua thi cử, qua trình độ chứ không vì dòng dõi sinh thành. Toà nhà cổ nhất ở Sài Gòn là toàn nhà Bưu chính Hoàng Gia. Dưới triều đại Napoleon đệ Tam, hải quân Pháp mạnh thứ nhì trên toàn thế giới. Hải quân Pháp lúc đó có tham vọng gây dựng lại đế chế Đông Ấn. Nối bước các thày dòng là các đô đốc. Rigault de Genouilly, la Grandière, Courbet ..... Cochinchine (Nam Kỳ) lúc đó thuộc về các đô đốc hải quân. Những hình ảnh đầu tiên của miền thuộc địa nằm ở tận cùng thế giới này được ghi lại năm 1896. Tưowng phản một bên là ngựa xe sang trọng, váy áo diêm dúa trong cái ẩm nóng xứ nhiệt đới. Bên kia là những kẻ trần truồng, đóng khố, lũ thị dân buôn bán, nhưbg người khai phá, mạo hiểm. Vào năm 1909, Đề Thám, thủ lĩnh phiến quân gồm một nhóm nông dân, cầm cự trước 15 ngàn lính pháp trong vòng 10 tháng. Họ đã bị gọi là giặc cướp, và đã bị áp dụng bộ luật An nam vô cùng hà khắc với những kẻ không chịu khuất phục. Các cuộc xử tử hình giữa công chúng, tôi nhân bị chặt đầu bằng gươm, được chụp ảnh và in thành bưu ảnh mà lính Pháp gửi cho người yêu của họ ở Pháp kèm theo "nụ hôn từ Hà nội" Nhơf vậy, Pháp Quốc trở thành chủ nhân của một đế chế nhỏ bé vùng Viễn Đông : 5 quốc gia : Nam Kỳ( Cochinchine), thuộc địa của Pháp từ 1864, Trung kỳ (Annam), Lào, Campuchia, được sự bảo hộ của Pháp ( protectorat), và Bắc kỳ có vị thế không được rõ ràng lắm. Một nửa nước Pháp và 15 triệu dân. Người ta bị cấm gọi nó là Việt Nam, mà gọi nó là Đông Dương Pháp thuộc (Indochine Française) Nước Pháp có thể tự hào vì sau 20 năm đã xây dựng nên những hòn ngọc Của đế chế như Hà nội theo mô hình Paris, với Nhà hát lớn theo nguyên mẫu opera Garnier, hồ Gươm, dinh Toàn quyền nơi điều khiển 5000 công chức điều hành cả nước. Ở nhà ga tàu lửa không có taxi mà có nững chiếc xe lôi người kéo. Cầu Paul Doumer dài 2km nối 2 bên bờ sông Hồng có ý nghĩa biểu tương như tháp Eiffel ở Hà nội. Chỉ gần 20 ngàn người Pháp sống ở xứ này. Đông Dương không phải là thuộc địa để di dân. Đông Dương thuộc về dăm bẩy hãng lớn. Các chủ hãng này họp mặt hàng năm ở đây nhân dịp Đấu Xảo ở hà nội. Ngân hàng Đông Dương, Les Chargeurs Réunis (hãng tàu biển), Brasserie et Glacière de l'Indochine (BGI), Than Hồng Gai, Bông Dệt Nam Định...... Thuộc địa Đông Dương nằm hoàn toàn dưới quyền kiểm soát và điều hành của người Pháp. Bộ máy hành chính mẫu mực, thiên đường của công chức, viên Toàn quyền , như trong hình Albert Saraut ngài toàn quyền nổi tiếng nhất,, nắm chủ quyền gần như tối thượng, điều khiển tất cả, kiểm tra tất cả quyết định tất cả. Đây là tội lỗi sơ khai của "thuộc địa kiểu Pháp". Hoàng đế An Nam còn nắm tất cả những gì thuộc về lễ nghi, sang trọng hào nhoáng, nhưng đó chỉ là mặt tiền. Hễ Hoàng đế biểu lộ tính độc lập, không muốn phụ thuộc vào người Pháp, ông ta sẽ bị lật đổ. Trong 30 năm, 3 vị vua An Nam bị truất ngôi : Hàm Nghi, lên chiến khu 1885 bị bắt và đầy đi Algerie. Thành Thái, truất ngôi năm 1907, đầy đi la Réunion, Duy Tân lên ngôi năm lên 7, truất ngôi năm 16 tuổi, cũng bị đầy đi la Réunion. Sau đó, vua Khải Định, cam chịu săn vịt trong hồ cung điện để giết thời gian. Nàng Thứ Phi xinh đẹp, mẹ chàng Vĩnh Thuỵ, sau này trở thành vua Bảo Đại, rất băn khoăn lo lắng cho tương lai của con mình lúc đó. Nước mẹ Đại Pháp, thống nhất và không thể chia cắt, đối xử với các thuộc địa như người mẹ chăm sóc cho những đứa con chưa trưởng thành. Các quan trong Triều không còn được tuyển chọn qua các kỳ thi, lựa chọn người xứng đáng nữa, mà do ngài Toàn quyền phong chức theo khả năng quỵ luỵ, luồn cúi (sườn mềm "souplesse d'echine"). Ở những khu An Nam, như phố Hàng Đào (hầu như không mấy thay đổi sau 60 năm) mọi sự đều yên ổn. Đây là thế giới của những cửa hàng nhỏ bé bán hàng thủ công, của cái chợ nơi thường xuyên tụ tập những kẻ bán hàng rong, của sự tấp nập hỗn loạn của đám đông. Đó là miền Á đông vĩnh cửu, bất biến, cam chịu. Ta sẽ khám phá sự thật tàn nhẫn Đông Dương. Một cuốn sách, trong số những cuốn khác, do nhà báo Andrée Viollis viết, mang tên SOS Đông Dương , sẽ làm rung chuyển công luận Pháp. Ở phần tựa đề, André Malraux viết : "Đông Dương xa lắm, ta nghe không rõ những tiếng kêu khóc vọng đến từ nơi đó". Than Hồng Gai là một ví dụ. Đó là một mỏ than lộ thiên, là một áp phe có lợi nhất của Đông Dương, với những phần cổ tức được chia rất lớn. 23 ngàn con kiến, những con kiến-người làm việc ở đó. Hãy nghe những lời bình luận từ hồi đó :"nhân công được tuyển chọn từ nguồn nhân lực bản xứ, họ chấp nhận công việc nhà hạ, lương cao như thế này, đến nỗi nhiều người đàn bà trẻ An nam cũng đến xin gia nhập đội ngũ nhân công. Họ rất cố gắng và nhiều khi chẳng thua kém đàn ông trong năng suất lao động cho dù họ phải mặc những quần áo bất tiện hơn đàn ông." Thực ra, nhân công, đàn ông,đàn bà, trẻ con, bị tuyển dụng bắt buộc bới những tên cai, họ bị tống tiền, bóc lột đến tận xương tuỷ. Họ phải làm việc từ 12 đến 14h để nhân 1 quan (piastre) mỗi ngày. Nhưng họ chị nhận được 1 piastre mỗi tuần để khỏi chết đói, và chỉ được nhận chậm 1 tháng để họ khỏi chạy trốn, mặc dù vậy họ vẫn trốn, bất kể còn nợ tiền lương hay không. Ở các mỏ thiếc, đồn điền, công xưởng, đều cùng một cảnh địa ngục tương tự. Không phải là mỏ, mà là nhà ngục. Không phải công nhân, mà là nô lệ. Phải làm điều gì đó. Ngài toàn quyền Pasquier, một người mang hơi hướng tự do, hạ lệnh xoá bỏ lao động cưỡng bức, thiết lập một số bảo trợ xã hội, thậm chí còn công bố cải cách chính trị là điều được đòi hỏi từ khá lâu rồi. Để tiến hành cải cách chính trị, nước Pháp cần dựa vào vai trò của Hoàng đế bảo Đại. Đây là giải pháp Bảo đại 1932. bảo đại ơr Pháp từ 10 năm nay, do cha gửi sang để đi học. Ở Pháp, Bảo Đại học chơi tennis, là thành viên của đội bóng trướng lycee Carnot, ông đã đánh bại Delmas của lycee Lakanal trong trận trung kết. Rotchild đã dạy cho cậu bé trượt tuyết và chơi poker. 9-1932, ông lên đường về Vn, 19 tuổi, đầy nhiệt huyết. Ông có một đội cố vấn trẻ tuổi và ái quốc (nationalist ????), đòi hỏi phải có Hiến Pháp, Nghị viện và báo chí. Nhưng sự mơ mộng hão huyền chỉ kéo dài 6 tháng. Cuống lên trước những đòi hỏi của Bảo Đại, người Pháp khoá chặt mọi cải cách. Bảo Đại sau đó chỉ ngoan ngoãn đi khánh thành hội hoa cúc, dưới ánh mắt cảnh giác của người Pháp. Một câch hết sức mâu thuẫn, Đông Dương dưới thời thống chế Petain có những chuyển biến tiến bộ đáng ngạc nhiên : cấm không được mày tao với người bản xứ, xây trường, xây dựng các phong trào thanh niên, thu hút đến 100 ngàn thanh niên hát vang "Thống chế, chúng tôi có mặt". Một cách chua chát, những thanh niên tiến bộ này về sau sẽ trở thành nòng cốt Việt Minh. Ở hà nội, ở Sai Gon, thuộc địa Pháp nóng lòng chờ đợi Giải Phóng ở Pháp. Tổng chỉ huy quân đội giữ liên lạc với De Gaulle. Đô đốc Decoux cũng biết điều này. Đa số đứng về phía bên kia và bàn mưu tính kế ngay trước mũi người Nhật. 9/3/1945, Nhật đã ra tay đánh trận lớn. Giữa đêm, một cách bất ngờ, trại lính, pháo đài Pháp bị chiếm lĩnh. Đô đốc Decoux bị quản thúc, quân đội Pháp bị tước vũ khí và cấm trại. Thành Hà nội, trại lính Huế đã kiên cường chống trả, nhưng thất bại. Ở lạng Sơn, phía bắc, 150 lính Pháp đã cầm cự 3 ngày chống trả 3000 quân Nhật. Trong khi đó 11/3/1945, đại sứ Nhật có mặt ở đại nội Huế. Ông mang tin gì đến hoàng đế Bảo Đại ? Bảo Đại : "Hôm qua, chúng tôi đã kết thúc chủ quyền nước Pháp, mà nước Nhật chúng tôi rất vui mừng đem độc lập lại cho các ngài" . Phóng viên : "Ông ta nói tiếng Pháp hay tiếng nước nào ? BĐ : Ông ấy nói tiếng Pháp một cách hoàn hảo. Vợ ông ta là người Pháp. PV. Liệu có nên chấp nhận món quà có thuốc độc này không ? BĐ : Chúng tôi đã cân nhắc thiệt hơn, tính toán xem sự đôcj lập này đáng giá gì không, chấp nhận nó như thế nào. Các Bộ trưởng đã cố vấn tôi là không nên từ chối sự độc lập này. Từ 1 thế kỷ nay, từ "độc lập" là một từ bị cấm đối với chúng tôi. Người Nhật biết rất rõ điều họ làm. Chiến thắng hay chiến bại, họ đã trả châu Á lại cho người Á.





Thursday 10 August 2017

BOT tổng hợp


Tổng hợp BOT Cai Lậy
Đầu tiên, Mình phải giải thích ngắn gọn cho đồng bào mõm vẩu biết : BOT là gì đã hê hê giờ mình đéo hổ báo nữa.
Bà con thì ngu, cái lồn gì cũng nghếch cái mõm vẩu lên à ồ hóng hớt, rồi bật loa auto chửi, khiến mình hết sức phiền lòng.
Đường luôn của Nhà nước, aka của dân, ok chưa, đường đó xây trên đất công, đc sự đồng ý của tỉnh và bộ giao thông, trạm thu bán vé của Bồ tài chính phát hành, tiền thu được vào ngân hàng nhà nước, việc thu tiền chỉ là cách Nhà nước trả lại tiền cho nhà đầu tư, mà thôi.
Rất nhiều con nhầm rằng đường đó là của bọn BOT, sai nhé.
Đầu tiên, là nhà nước đéo có tiền làm đường, nhắc lại : đéo có tiền.
Tiền NN thu được nhờ thuế, đi vay và bán tài nguyên, đc nhiêu đổ lại cho giáo dục, Y tế ( kiểu xây trường xây viện, lũ chó thích nhé ) hạ tầng, nghiên cứu bổ đề, mua bò dê cho lũ chó nghèo vv, tóm lại chả còn xu đéo nào.
Tiền thu đc từ các phương tiện giao thông, đéo đủ để duy tu bảo dưỡng đường, đừng nói chuyện làm mới, tại sao đéo đủ thì mình đéo biết, dcm chúng nó toàn ông chả đóng xu cặc nào toàn to mồm.
Mình hiểu cảm giác các bạn đi đường trả tiền, cảm giác phẫn nộ rất là quá lắm hê hê đen.
Cảm giác này, hao hao cảm giác 1 thằng mọi ăn mày khố rách áo ôm, được 1 anh giàu cho tiền ngày nào cũng như ngày nào, ăng lê gọi là everyday.
Đến 1 ngày, ảnh đéo cho nữa, thàng này níu áo đòi, ảnh nói : bố nghèo như con rồi, giờ là lúc bố cạn, đéo đc xu nào, con hãy tìm thằng khác, bố mày phải tăng thuế đây.
Tức, anh chị quen đi đéo mất tiền, giờ phải trả thì bật thôi.
Nhưng mình nói, đéo mất tiền là cảm giác lừa bịp, bản thân Nhà nước đéo làm ra tiền, mà chỉ thu và phân chia, khi ngân khố đầy thì bá tính hả hê, khi ngân khố rỗng, thì bá tính bú cặc.
xây đường trường trạm, đều là tiền từ vay, bán và thuế.
Ngân khố, hỡi ôi, đang rỗng.
Vậy BOT ra đời, nói đơn giản là thằng tư nhân sẽ được NN thuê để bỏ tiền xây mới 1 con đường, và đc thu tiền bất kì con chó nào đi vào đường nó xây trong 1 khoảng thời gian nhất định, hết thời gian, trạm phá, đường đó thuộc về dân, thích không ?? kiểu như đường cao tốc hanoi - đồ sơn, đi có 9h đêm từ hanoi, 10h đêm đã dập phìn phịt kịp ăn 1 nháy ở đồ sơn rồi hê hê sướng bỏ mẹ ra.
Hay cao tốc hanoi đi lào - cai, nằm xe gường 4h sau nhoáng phát đến nơi, trong khi thời mình đi, phải mất 2 ngày, ngủ lại yên bái hehe vl thật.
Sướng ko, chả sướng bỏ mẹ ra.
Thằng tư nhân kia ví dụ vay 5 nghìn tỷ, xây 1 con đường, sẽ đc thu trong 5000 ngày, mỗi ngày phải thu đc trên 1 tỷ, thì sau mười mấy năm sẽ hoàn vốn và có lãi, hết 5000 ngày, trạm đc phá.
Bỏ 5k tỷ rồi thu tiền lẻ trong 20 năm có hay ko ?? ít thằng có bản lĩnh đó lắm, vì trượt giá, lãi ngân hàng, duy tu bảo dưỡng, trả lương nhân viên, đéo khéo là lỗ vỡ mồm lồn, hoàn toàn đéo ngon ăn.
Quan trọng nhất, là phải lùa được tất cả chúng nó vào 1 rọ để thu, chứ xây xong đường chúng nó đéo đi là bỏ mẹ nhà đầu tư, vì vậy, nhà đầu tư sẽ xài vài thủ pháp để thu tất tật dcm chúng mày chạy đi đâu cho thoát khỏi lưới trời lồng lộng ??
Vị trí đặt trạm của Cai lậy rõ ràng có vấn đề, ở đây có 2 gói BOT, 1 cái 400 tỷ duy tu sửa cầu 26 km đường quốc lộ 1, họ đầu tư thì thu tiền là chuẩn, đặt trạm càng chuẩn.
1 gói khác trị giá 1000 tỷ, là đường vòng tránh thị xã Cai lậy, họ đặt trạm lại càng chuẩn nữa.
Vấn đề, họ đã gom 2 cái làm 1, đặt mẹ trên đường 1 để tóm hết lũ chó thì quả nhiên có vấn đề, vì nhiều con chó đi đường 1 nhưng vào thị xã, đéo đi tránh mà phải trả cả khoản đường tránh thị xã ( bọn này có ít thôi, nhưng chúng nó to mồm )
Giờ có 2 cách : cách 1 là phá mẹ trạm ở đường 1 đi, nhà nước moi đâu ra 400 tỷ trả cho nhà đầu tư, cách này đẹp nhất. ( cơ àm đéo có tiền lêu lêu )
cách 2 là xây trạm khác ở đường tránh, thu 2 trạm với 2 giá khác nhau, thời gian ko phải 6 năm nữa mà tăng cho họ lên 60 năm, thu ít đi thì lãi ngân hàng với bảo trì sẽ hút hết tiền, hãy sòng phẳng.
Và tiện chửi luôn địt mẹ thàng kền kền báo người lao động, nó xem cái Quyết định phê duyệt dự án có 7 cầu, nó đi nó đếm có 5 cầu, nó bốt bài lừa lũ ngu rằng ai đó ăn đi 2 cái cầu hê hê.
Này, tao nói cho con chó kền kền hóc lông lồn biết, hãy bớt ngu và bớt lừa lũ ngu, mày phải xem thiết kế cơ sở, thiết kế bản vẽ thi công đã được phê duyệt, bản vẽ hoàn công, khối lượng nghiệm thu, từ đó, mày mới phán đc nhiêu câu cầu con chó ạ, mọi thứ đều có thể thay đổi trong quá trình thi công, miễn là thỏa mãn các điều kiện, trong trường hợp này, 2 cây cầu đã biến thành cống hộp, có đéo gì phải xoắn hả địt mẹ con chó ngu NLĐ ???
Annam các bạn còn nghèo, BOT là giải pháp duy nhất để các bạn có đường đẹp mà đi, hãy đóng tiền cho ngoan, đời con các bạn sẽ thênh thang trên đường lớn mà chả mất xu đéo nào.
Từ giờ tới lúc đó, chịu khó nộp tiền mà đi trên : đường ta rộng thênh thang 8 thước hê hê.
Thông não nhanh trạm BOT cai lậy : ko đi vẫn phải trả tiền ??
Dân lí luận rất hay : tôi đéo đi đường tránh, sao tôi phải trả tiền cho đường tránh ?? tôi đi xuyên thị xã cơ mà ơ kìa ??
Lí nghe được không ? quá được hehe.
Anh BOT đã đếm xe qua, 1 ngày, có 1 nghìn lượt xe phải qua tx Cai lậy nếu đéo có đường tránh.
Cai lậy quá tải, đường tắc, khói bụi, tai nạn, đi 10 km qua thị xã mất cả tiếng đồng hồ, nếu có xô xát thì vài tiếng là thường, anh em lái xe dĩ nhiên đéo ưng.
KHi có đường vòng tránh, chỉ mất 10 phút, cả ngàn xe vì bị chặn thu tiền, đều đi đường tránh.
Lúc này, đường qua tx Cai Lậy lại hóa rộng, đéo còn đông xe, bà con đi qua sướng rất, đó là do đường tránh đã giảm tải cho bà con. bà con sống ở tx cai lậy tự nhiên bớt đc khói thải độ ồn, cần hoan hỉ cho cái trạm.
Như vậy, dù bà con đéo đi đường tránh mà đi xuyên thị xã, thì bà con vẫn hưởng lợi từ cái đường mà bà con không đi.
Bà con vùng có đường tránh cũng hưởng lợi, vì đất đai tăng giá, đi đâu mà thiệt.
Tốt nhất thì vẫn thu như thường, bọn sống gần đó thì cho chúng cái dán kính miễn vé cho chúng nó đỡ quậy, thế thôi.
Tư duy đi đường đéo phải trả tiền là tôi chê, đôi khi, bạn phải trả tiền cho thứ bạn KO xài, cụ thể ở đây là giảm tắc đường cho thị xã cai lậy, dù bạn đi đường nào.
Như vậy, đặt trạm để tóm hết bà con cả đi lẫn đéo đi, vẫn là hợp lí, vì dù ko đi, bà con vẫn hưởng cái lợi vô - hình.
Trả tiền lẻ có phạm luật không ??
Mình giờ nhẹ nhàng đéo hổ báo nữa, hỡi đồng bào khố rách áo ôm chỉ thích xài mà đéo thích trả tiền.
Dĩ nhiên, tiền nào cũng là tiền, trả vô tư.
Nếu bạn là người bán hàng bất kì, con chó nào trả tiền lẻ, các bạn dĩ nhiên chối, đéo bán nữa, nếu nó hốc bát phở và lôi ra 1 kg tiền, thì đành nhận chứ không thể móc họng bắt chúng nôn ra bát phở, rồi vứt mẹ vào sọt rác, và kiềng mặt con chó đó ra.
Mình nói có đúng không hả bà con ??
Nhưng mình nói, bọn trả tiền lẻ ở trạm, đã phạm luật, ít nhất, tội của chúng nó là gây rối trật tự công, cố tình làm ách tắc giao thông, tình tiết tăng nặng là có tổ chức .
Bọn chúng đã họp bàn trên mạng, đi đổi tiền lẻ, vò nhàu, nhúng nước, nhét chai nhựa vài cố tình đưa từng tờ để trì hoãn, và sự thực, chúng làm các xe phía sau chúng xếp hàng cả 2 km.
Nói về tình, nếu xe cấp cứu chở người tai nạn bị tắc, chúng đã giết người ta.
Nếu xe đông lạnh hay đồ dễ hỏng bị tắc hay không ra cảng kịp, chúng đã giết doanh nghiệp.
Nếu dân phản đối thu phí, mình đồng ý nộp đơn kiện lên bộ giao thông, hay cầm biểu ngữ đứng đâu đó, nhưng cách làm tắc đường, là 1 cách bẩn thỉu của loài vượn núi, và chúng làm tổn thương cô gái bán vé với mớ tiền hôi rình của chúng.
Với cá nhân mình, bọn này chả khác đéo lũ mất dậy chăng lưới đánh cá chặn quốc lộ 1 ở đèo con kì anh hatinhcho.
Nhà nước đéo có tiền làm đường, mới mượn tiền tư nhân làm, nhưng đường và trạm bán vé, vẫn của nhà nước, điểm đặt đc bộ giao thông và tỉnh đồng ý, vé được bộ tài chính in, và tiền được ngân hàng nhà nước cho vay, và Nhà nước cho nhà đầu tư thu tiền vé để hoàn vốn, chứ đường tránh là của Nhà nước ngay khi chúng đặt viên đá đầu tiên.
Giờ chúng nó quậy, nhà đầu tư đéo hồi đc vốn, thì mời nhà nước thu lại như thỏa thuận, hãy đền tiền nhà đầu tư thế thôi, và tiền từ đâu mà ra ?? từ dân thôi, NN để mua lại, thì tăng thuế hay tăng giá xăng giá điện vv ...
Và dù thế nào, lũ dân vẫn kêu như cháy đồi khi tăng giá.
Theo tôi, tống mẹ vài con cẩu ngênh ngang trì hoãn bằng tiền lẻ vào tù, địt mẹ với lũ chó đẻ kiểu trạng quỳnh xiển bột, thì nhà tù là nơi chúng cần vào để thi triển những chiên hèn mọn của chúng.
Phải sắt máu, hỡi Phúc hói, đéo oong đơ gì sất với lũ dân vô pháp vô thiên.
Vị trí đặt trạm cai lậy : chuẩn không cần chỉnh.
Khi Nhà nước xây đường tránh, là muốn giảm tải cho thị xã Cai Lậy, vậy phải thúc được lũ ngu đi vào đó, chỉ đi lối tránh, thì Cai lậy mới đc yên.
Cai lậy là 1 thị xã sắp lên thành phố hạng bét, họ không thể cấm xe tải, vì cần phát triển và xây dựng, xe tải phải đc vào để thồ hàng hay cát sỏi đá dăm.
Khi đường tránh đc xây, thì lúc này có 2 đường cùng chập vào đường 1, lượng xe thay vì 5k xe chui hết vào cai lậy, đã đi vào đường tránh mới xây.
Nếu trạm đặt ở đường tránh, các xe dĩ nhiên đéo đi để khỏi trả tiền, tâm lý loài vượn núi rất hay, chúng chấp nhận tắc 3 giờ, đốt 10 lít dầu, chứ đéo chịu bỏ 40k cho bọn khác ăn, thế mới lạ.
Anh em quan lại mới nhất trí đặt trạm trên đường 1, kệ mẹ chúng mày đi hay ko, vẫn tiền, và quả nhiên vì phải trả tiền, chúng chui hết sang đường tránh đi cho sướng.
Nhiều con lập luận chúng đéo đi đường tránh mà đi xuyên thị xã, đó đéo phải việc của trạm, hãy trả tiền rồi bay lên trời hay chui xuống đất kệ mẹ chúng mày, rõ ràng ngay cả đi vào thị xã, chúng vẫn hưởng lợi do đường tránh đã đỡ 90% xe, thị xã thênh thang đón chờ chúng.
Cứ trả tiền, rồi bay lên trời cũng kệ mẹ chúng mày.
Như vậy, trạm đã đặt chuẩn vị trí, để lùa hết lũ vượn núi keo kiệt bẩn tính vào đường tránh.
Mục đích giảm tải cho Cai lậy đã hoàn thành, tôi vinh danh anh em quan lại đã tính đúng.