Thursday, 29 March 2012

văn tế Trường chột




Hỡi ôi
Hoa cải nổ rền,
Pha tôi ai tỏ.
Hai tư năm pha sáng
Nếu còn nguyên nhiền rõ ban đêm
Một trận cưỡng chế  đầm
Pha tuy mất tiếng vang như mõ.


Nhớ ngày xưa
Tiên lãng làm binh,
Chống buôn ma túy
Chưa quen cưỡng chế chả giỏi phá nhà
Chỉ biết uống bia và ăn lạc luộc
Việc chửi, việc dọa , việc bắt, việc còng,
Tay vốn làm quen;
Tập đấm , tập đá, tập bắn , tập bò,
Lâu lâu làm tý



Anh em Vươn cứng cổ hơn 10 tháng ,
Trông quan binh như cỏ rác đã lâu
Lệnh thu hồi vấy vá đã ba năm,
Mà chúng nó vẫn nhơn nhơn giữ của.




Đêm thấy tôm giảo bơi trắng phá
Những muốn ăn tươi
Ngày xem cá trắm quẫy thâm sì
Toan ra đánh vẩy.


Một khu phá đầm đồ sộ,
Há để ngươi thu lợi bất minh ?
Hai vũng 5 chục héc ta
Đâu tha lũ ung dung hưởng thụ ?


Nay quan trên đà có sức
Phen này xin tận lực thu hồi
Chẳng thèm trốn nhủi sau lưng
Chuyến này tôi tiên phong đi trước
Khá thương thay
Vốn chẳng phải chiến binh đặc nhiệm
vũ trang giáp sắt tận răng
Chẳng qua chống ma túy nhì nhằng
Không chó bắt mèo ăn cứt

Thằng Vươn  thông võ nghệ, vì cựu chiến binh
Hoa cải bắn ùng oàng , bom ga bài bố.
Ngoài đường chúng phủ rơm đỏ
Nào bình ga kíp nổ kíp mìn,
Trong nhà súng hoa cải cưa nòng
Chúng núp kiến nổ đùng vãi dắm




Nhà chúng có 3 lớp cổng
mò đc vầu thật khó lắm thay
Mặc dù có lá chắn trong tay
Cũng chẳng thể che chì hoa cải .


Chi nhọc anh Ca đủn lưng đạp đít
Đạp rơm lướt tới, coi Vươn có như ko
Phát hoảng hoa cải bắn đạn nhỏ, đạn to,
Xô đẩy chạy xa, thân mình không thể phí

Nó bắn ngang, nó bắn dọc
Làm cho thân tôi mất mẹ 1 pha
Đồng đội  trước, thủ lĩnh  sau,
Khiêng ngay tôi bốc lên xe cấp cứu

Mặc dù tận tình cứu chữa
Nhưng đành phải múc 1 pha
Người yêu tôi than khóc như mưa
Khốn nạn thân anh Trường chột

Từ giờ bè bạn ấy kêu tên
Luôn luôn đi kèm chữ Chột

Tiên nhân cả họ thằng Vươn, Lá cải bảo nó người Hùng

Tôi đây thăng  mẹ 1 pha, Chúng nó coi như kẻ cướp

Nhưng nghĩ rằng: 

Giữ đất gây lên ân oán, Bản lĩnh thay cái thằng Vươn   
Đầm nuôi thủy sản bấy lâu, kè bờ có công nhà nó ?
 Thằng nào đắp con đê ngăn lũ
Giữ đất bãi bồi ?
Thằng nào lấn biển trồng cây,
Nuôi tôm nuôi hến ?


Bọn lá cải ngài đêm lải nhải,
Nào thông tư, nào nghị định
Nghĩ lại thêm buồn;
Lũ phóng viên phỏng vấn liên miên
Nào luật pháp, nào lương tâm
Nghe càng thêm hổ.

Thà chột mà tịch thu được đất,
Về sau thăng chức cũng nhanh
Hơn còn mà chịu nhịn thằng Vươn
Các xếp chửi cho rất khổ.


Ôi thôi thôi




Viện mắt trung ương nằm đây rất lạnh,
Một Pha  tôi gửi lại đất Vinh quang
Thằng Vươn tù ngục cũng chẳng ấm hơn
Hai chân nó cùm mọt gông trong ngục


Đau đớn mấy, hoang vắng khu đầm phá
Nhà sáng đèn đã thành đống ghạch hoang
Não nùng thay, Mắt tôi sáng như sao
Giờ hấp háy thành tên Trường chột

Ôi !
Chúng nó hội ý,
Chúng nó hội đàm.
Chúng nó gọi thằng Vươn là Anh hùng
Chả nhẽ tôi biến thành quân kẻ cướp?
Mẹ Tiên sư
7 trăm tờ lá cải, chả đứa nào thương tôi lấy 1 câu
 9 chục triệu dân đen, đéo đứa nào hỏi thăm tôi 1 chữ

Hỡi ơi !

14 comments:

  1. VĂN TẾ PÍN

    Hỡi ơi! Quán Bựa mấy mùa;
    Pín đây ai tỏ.

    Mười năm cồng vỡ phím, chưa ắt còn danh nổi như phao;
    Một văn tế Trường chột, chất xám mất, Pín vang như mõ.

    Nhớ Pín xưa:
    Cui cút làm ăn;
    Toan lo nghèo khó.

    Chưa quen sách vở, đâu tới hội văn;
    Chỉ vặn vô lăng , bon trên đường bộ.
    Việc bẻ, việc lái, việc quẹo, việc thắng, tay vốn quen làm;
    Cầm bút, cầm nghiên, bấm phím, gõ bàn, mắt chưa từng ngó.

    Vụ Tiên Lãng mới nghe trong vài tháng, thông tin như trời hạn không mưa;
    Cam bam mơ vấy vá đã trăm cồng, lời lẽ tuyền nhâng nhâng nháo nháo.

    Đêm Pín đọc cồng Cam đánh tráo, muốn tới ăn gan;
    Ngày Pín xem DG múa cột mỡ, muốn ra cắn cổ.

    Một đống thông tư, nghị định, há để Cam chém rắn đuổi hươu;
    Hai vầng nhật nguyệt chói loà, đâu dung lũ DG ăn theo đóm;

    Nào đợi ai đòi, ai bắt, phen này Pín ra sức đoạn kình;
    Chẳng thèm chém ngược, chém xuôi, chuyến này dốc ra tay bộ hổ.

    Khá thương thay:
    Vốn chẳng phải luật sư, bào chữa, thông tường nghị định, chủ trương ;
    Chẳng qua là quán Bựa vỗ tay, động viên Pín làm quân chiêu mộ.

    Mười tám ban võ nghệ, nào đợi tập rèn;
    Chín chục trận binh thư, đâu chờ bày bố.

    Ngoài cật có chiêu nhờ Gúc Gúc, nào đợi ai chỉ dạy luật Lừa;
    Trong tay chuột click phăm phăm, chi cần nhờ người cho từ khóa.

    Cồng Pín bén tựa dao phóng lợn, phang xong béng nhà DG kia;
    Văn Pín sắc ngang lưỡi dao phay, chém xém rớt cồng em Cam nọ.

    Chi nhọc bạn Bựa trống kỳ, trống giục, đạp rào lướt tới, coi lá cải cũng như không;
    Nào sợ anh Ca có luật nhỏ, lệ to, xô cửa xông vào, liều mình như chẳng có.

    Pín cồng ngang, Pín cồng dọc, câu giờ, quán Bựa ngó hồn kinh;
    Lói hè trước, Lắc ó sau, chờ Bia, vác tàu đồng súng nổ.


    Mặc dù tận tình cồng phá
    Nhưng Pín đành phải núp vài chiêu
    Bạn Bựa thương than khóc như mưa
    Khốn nạn thân anh Pín quá!

    Nhưng nghĩ rằng:

    Giữ đất gây lên ân oán, Bản lĩnh thay cái thằng Vươn
    Đầm nuôi thủy sản bấy lâu , kè bờ có công nhà nó ?
    thằng nào đắp con đê ngăn lũ
    Giữ đất bãi bồi ?
    Thằng nào lấn biển trồng cây,
    Nuôi tôm nuôi hến ?


    Bọn lá cải ngài đêm lải nhải,
    Nào thông tư, nào nghị định
    Nghĩ lại thêm buồn;
    Lũ phóng viên phỏng vấn liên miên
    Nào luật pháp, nào lương tâm
    Nghe càng thêm uất.

    Mẹ kiếp đường cùng Pín đây phát tiết,
    Viết một lèo văn tế pha Trường
    Còn hơn mà chịu nhịn em Cam
    Cái thân Pín tức thời chết tốt.

    Ôi thôi thôi


    Văn Bựa xưa nay thời rất Bựa
    Nhưng chửa ai chạm đỉnh Vinh quang
    Văn Trung Tướng dẫu khấm khá hơn
    Pín bỗng chốc thành lều văn chẻ.

    Tỉ tã quá, các Bựa vỗ tay khen
    ầm ầm tung mái quán
    Phê lòi thay, Nobel Bựa có chủ nhân
    bất chấp bao kẻ ngó dòm….

    Ôi !

    7 trăm tờ lá cải, đéo cần thằng mả cha nào khen Pín một câu.
    Gần ngàn cồng quán Bựa, chẳng mẹ đứa nào không nể Pín!

    Ô hô!

    ReplyDelete
  2. Pín ơi, làm sao chứ cồng chữ bé tí tẹo thế này , chán vật!

    ReplyDelete
    Replies
    1. Nắng yêu , trình IT của anh chỉ có thế, để anh điều nghiên dần, cám ơn em bề cồng về đây, quán nài hiu-hắt lắm !!!

      Delete
    2. Đọc blog của bạn Pín lại Việt Nam nhớ báo tôi đón ở sân bay rồi chạy thẳng Đò Sơn luôn nhé...

      Delete
  3. À tôi về mồng 2 tết đéo có hàng đâu, để mồng 8910 đi cho có đông hàng ke ke.

    ReplyDelete
  4. Hôm nay xử Vươn, nhớ lại bài này đọc từ năm trước, quay lại xin anh Pín đem về lóc tôi hâm nóng lại tý nhé. Anh viết hay hay là. Thành anh.

    ReplyDelete
    Replies
    1. Anh cứ tự nhiên he he, anh thích nó tôi rất ưng.

      Delete
  5. Con nài có xinh hoạt quán bựa không đới, khai mao?

    ReplyDelete
  6. Đọc bài này từ ngày mới đăng nhưng nhân sự kiện này xin bác cho về dán vào Phạc boọc chơi nhé, để chi bộ tyẩm thấu

    ReplyDelete
    Replies
    1. bác cứ tự nhiên, bác thích là em vui.

      Delete
  7. Địt mẹ , đọc Pín phê vãi lìn !!!

    ReplyDelete
  8. Địt mẹ con Bín Nghé thay lời chào. Con Bín làm thằng Gúc dậy sóng rồi. Giờ mở ra voongngaupin là tiếng vang như mõ

    ReplyDelete
    Replies
    1. địt mẹ nó anh thấy không, những bài thơ đi cùng năm vãi thế chứ ha ha

      Delete

-chèn hình:

[IMG] ..........URL.......... [/IMG]

-Chèn clip:

[youtube] link video cần chèn [/youtube]