Friday 23 January 2015

lăng ba vi bộ

  ( bài biên có tham khảo ý tưởng của anh cà phê Mộc ) 

Thửa mới học võ, tôi đầu quân cho 1 võ sư, anh thần thái hiên ngang, tay đấm ra gió phần-phật, lại mềm như bún khi đánh xa-quyền, cứng như thép khi ra đòn nhất dương chỉ, tôi thán phục rất.

 Nhưng kì tuyệt nhất là khi sư phụ rê tấn theo bộ pháp hết sức kì bí, lúc như đi trên mây, lúc như đang là là bay ngang rừng-trúc, tôi càng thán phục.

 Sư phụ gọi môn đó là Lăng ba vi bộ, người không dạy lũ đệ, vì  nói chúng mài chưa đủ hỏa-hầu, tôi nài nhưng người không đắt, nói chưa đủ trình luyện cố sẽ ộc máu ra lỗ mũi, chết lòi 2 mắt, tôi sợ, không dám nói nhiều.
 Sư phụ phát cho chúng tôi quả bóng ten nít, và cho ném anh ở cự li gần, anh sẽ di chuyển bàng lăng ba vi bộ.
 Quả nhiên bộ pháp tinh vi đến không ngờ, dù cố hết sức, nhưng không ai trong số chúng tôi ném đc trúng anh, anh phất tay áo, đi như tiên du giá hạc.
 Thật đáng nể.

 Tập 1 thời gian, tôi phải bỏ vì sư phụ không chịu truyền cho bộ pháp kì tuyệt.

 thời gian phôi pha, tôi thi thoảng vẫn tặc lưỡi tiếc học võ không  đến nơi.
 Tôi học làm bác sĩ, và được nhận vào làm ở khoa hồi sức cấp cứu, trực đêm nhiều, vô số bệnh nhân.

 Thì 1 hôm có 1 bệnh nhân nọ, bị chấn thương sọ não, mặt sưng to, má sưng to, mũ sưng to, mắt sưng to.
 bệnh nhân bị 1 viên gạch ném giữa mặt.

 Xem cuốn sổ y bạ, nghề của anh là dạy võ, lục đến tên thì đúng là sư phụ cũ của tôi với bộ pháp kì-tuyệt.

 Anh nằm hôn mê, nhiều người đến thăm, trong đó có mẹ của  phi-tiêu, tên thàng ném-gạch vào anh.
 Hóa ra sư phụ có xô sát với phi tiêu trong 1 cuộc diệu tiết canh dê, sư phụ tát phi tiêu, và tung vào người phi tiêu 7 cước theo thế uyên-ương liên hoàn.

 Phi tiêu không có võ, anh chạy ra vồ 2 viên gạch, nhắm mắt ném bừa rồi chạy, vì sợ uy sư phụ, anh ném cách sư phu xa cả 2 mét chứ đéo dám ném trúng.

 Sư phụ lập tức phất tay áo thi-triển lăng ba vi bộ, cơ mà đéo ngờ thàng kia ném trượt, sư phụ tránh thế đéo nào  cắm đầu vào trúng viên gạch đầu tiên.

 Giờ người nằm đây, mặt người trước bé bé, giờ sưng to như cái gành-ấm.





9 comments:

  1. Cái này gọi là " Trăm võ tầu không bằng một chầu củ đậu bay" .

    ReplyDelete
  2. Võ vẽ thì chỉ dành cho ngày xửa ngày xưa , chứ giờ đéo ai sợ thằng có võ nữa rồi
    Đcm về quê tôi đánh nhao tụi nó tuyền dùng hàng Kiếm , mã tấu , cuối cùng là chơi mẹ nó súng bắn đạn ghém tự chế ( gọi là đạn hoa cải ) thì võ lồn gì mà lại được hế hế .

    ReplyDelete
  3. May mà sư phụ không truyền Lăng ba vi bộ cho anh Bín, chứ không thì khéo bây giờ mặt anh Bín cũng như cái gành ấm rồi! :)))

    ReplyDelete
  4. Mấy ông võ sư có khi cũng giỏi thật, cơ mà vẫn cứ sợ mấy cái thằng choai choai liều mạng lôi hàng nóng ra dùng hế hế
    Dưng mà chiện nài hay . Hơi giống văn phong anh Bình Tomahok

    ReplyDelete
  5. Tên đầy đủ của đòn cước mà Sư phụ anh Pín tung vào thằng Phi-tiêu đó là "uyên ương liên hoàn thoái". địt mẹ, đấy là tôi nghe bọn Sài gòn phim dịch và lồng tiếng bảo thế, chứ biết đéo đâu. Mời xem, từ phút thứ 12.
    [youtube]http://www.youtube.com/watch?v=zT_-3rrD37c [/youtube]

    ReplyDelete
  6. à, quên chưa nói hết. Uyên ương liên hoàn thoái là 1 trong 72 tuyệt kỹ phái thiếu lâm, hahaha!

    ReplyDelete
  7. ôi xời tôi là thánh về chưởng đây, tôi mà viết chưởng hay hơn kim dung đéo phét

    ReplyDelete
  8. Địt mẹ vãi lồn lăng ba vi bộ hã hã

    ReplyDelete
  9. Mẹ tiên sư anh Pín, anh mà viết chưởng hay hơn Kim Liên à Kim Dung chắc rồi, hài vãi nhồn

    ReplyDelete

-chèn hình:

[IMG] ..........URL.......... [/IMG]

-Chèn clip:

[youtube] link video cần chèn [/youtube]