thời 198x em sống ở khu tập thể ven ô,tên mười bốn nghìn năm trăm, sao có tên đó thì em đéo biết
Cả khu có khoảng 20 hộ, tuyền thể làm công chức nhà nước,sáng đạp xe đi, chiều đạp về, bữa trưa mang theo trong cặp lồng,
Riêng bà Nời trong khu láo nhất, đã ko làm nhà nước, lại là gian thương,, bà có 1 mẹt hàng gồm thuốc cuốn,kẹo vừng,kẹo dồi,bỏng ngô vv bán ở cổng nhà máy, tên gì gì em chịu, đéo gian thương thì là gì?
bà hay chửi, đứng dạng háng, em hồi đó bé quá ko nghe thủng đc lý do bà chửi, chỉ biết bà chửi rất hăng, tay hay đá 1 vòng rộng rồi thu vào háng hay ngược lại, vét những thứ từ háng vất tỏa ra xung quanh, thường đi kèm với câu: "tất cả chúng mài ăn lồn bà hoặc bà cho tất cả chúng mài ăn lồn " .
Trẻ con bọn em đồn nhau bà hay nậy gạch sàn nhà, ỉa lên đó, rồi đặt viên gạch lại, nhẽ do chưa hề thấy bà xếp hàng đi ỉa buổi sáng ở hố xí công,
Cả khu có khoảng 20 hộ, tuyền thể làm công chức nhà nước,sáng đạp xe đi, chiều đạp về, bữa trưa mang theo trong cặp lồng,
Riêng bà Nời trong khu láo nhất, đã ko làm nhà nước, lại là gian thương,, bà có 1 mẹt hàng gồm thuốc cuốn,kẹo vừng,kẹo dồi,bỏng ngô vv bán ở cổng nhà máy, tên gì gì em chịu, đéo gian thương thì là gì?
bà hay chửi, đứng dạng háng, em hồi đó bé quá ko nghe thủng đc lý do bà chửi, chỉ biết bà chửi rất hăng, tay hay đá 1 vòng rộng rồi thu vào háng hay ngược lại, vét những thứ từ háng vất tỏa ra xung quanh, thường đi kèm với câu: "tất cả chúng mài ăn lồn bà hoặc bà cho tất cả chúng mài ăn lồn " .
Trẻ con bọn em đồn nhau bà hay nậy gạch sàn nhà, ỉa lên đó, rồi đặt viên gạch lại, nhẽ do chưa hề thấy bà xếp hàng đi ỉa buổi sáng ở hố xí công,
ảnh lấy của con phang phập
Bà hay ăn trầu, môi đỏ choét, đéo ai ưa bả
bà hay vào nhà em xin nước gạo nuôi lợn, bà có 1 cái xô,sang nhà em trút những nước gạo, cọng rau muống từ vại nhà em sang,,hồi đó nhà nào cũng nuôi lợn hoặc gà hoặc ngan,nhà em do ông già làm lái xe khách lên có của ăn của để, trước nuôi sau dí cặc.
Hôm đó bà vừa xách xô nước gạo ra đc nửa tiếng thì ông già em phát hiện mất ví, mẹ nó cái thời ví đéo to nhưng bằng lái ô tô trong ví mà mất thì ăn cứt lên cả nhà nhồng lên, đích mụ Nời chứ đéo???
Ông già em gọi bà sang, trước nhẹ nhàng sau mạnh mẽ, đại ý xin cái bằng lái, còn mọi cái trong ví biếu mẹ hết..dĩ nhiên bà chối đây đẩy, khá khen cho lũ gian thương.
Mọi việc trở lên om sòm, dân tình xúm đen xúm đỏ.
Bà Nời nhất định ko nhận, lại còn sa sả chửi,Cả khu xông vào chửi lại bả, đại ý nói chỉ có bà, địt mẹ bà đéo phải bà thì đéo ai vào đây??
bà Nời vừa gào vừa chửi, em đéo nhớ lời bà chửi chỉ nhớ bà gào: Ối trời cao đất dày ơi!!!!
bà bị mọi người xỉa xói, xô đẩy, vui quá, bọn em nhẩy cẫng lên xem, vài người còn đòi đánh bà.
Bà bị đủn, vướng chân vào thanh ngáng chuồng lợn,ngã ngửa vào chuồng lợn chính nhà bả,,
bọn em vỗ tay vui mừng, bọn thanh niên cười ha hả nhìn mụ già đang la hét trong chuồng lợn!!
Vui quá,có đc xem trọn bộ "Trên từng cây số" cũng đéo vui thế này!!
Giữa lúc đó ông già em cầm cái ví giơ vào mặt bà nói: tôi tìm thấy ví rồi, nó bị vứt chỗ kia chỗ kia, chính bà vứt,,,
Đám đông ồ lên, chính bà chứ đéo !!!!!!!!!
Rồi em về ngủ, đéo nhớ kết cục thế nào, chỉ biết dần dà mọi người chửi chán rồi vãn hết.
Em nhớ bà Nời chửi lại rất hăng và gào "ÔI trời cao đất dày ơi" nhưng bà đéo khóc,,,
Hôm sau bà đéo đi làm,
Bà bỏ cả ngày ra chửi,,
bà hay vào nhà em xin nước gạo nuôi lợn, bà có 1 cái xô,sang nhà em trút những nước gạo, cọng rau muống từ vại nhà em sang,,hồi đó nhà nào cũng nuôi lợn hoặc gà hoặc ngan,nhà em do ông già làm lái xe khách lên có của ăn của để, trước nuôi sau dí cặc.
Hôm đó bà vừa xách xô nước gạo ra đc nửa tiếng thì ông già em phát hiện mất ví, mẹ nó cái thời ví đéo to nhưng bằng lái ô tô trong ví mà mất thì ăn cứt lên cả nhà nhồng lên, đích mụ Nời chứ đéo???
Ông già em gọi bà sang, trước nhẹ nhàng sau mạnh mẽ, đại ý xin cái bằng lái, còn mọi cái trong ví biếu mẹ hết..dĩ nhiên bà chối đây đẩy, khá khen cho lũ gian thương.
Mọi việc trở lên om sòm, dân tình xúm đen xúm đỏ.
Bà Nời nhất định ko nhận, lại còn sa sả chửi,Cả khu xông vào chửi lại bả, đại ý nói chỉ có bà, địt mẹ bà đéo phải bà thì đéo ai vào đây??
bà Nời vừa gào vừa chửi, em đéo nhớ lời bà chửi chỉ nhớ bà gào: Ối trời cao đất dày ơi!!!!
bà bị mọi người xỉa xói, xô đẩy, vui quá, bọn em nhẩy cẫng lên xem, vài người còn đòi đánh bà.
Bà bị đủn, vướng chân vào thanh ngáng chuồng lợn,ngã ngửa vào chuồng lợn chính nhà bả,,
bọn em vỗ tay vui mừng, bọn thanh niên cười ha hả nhìn mụ già đang la hét trong chuồng lợn!!
Vui quá,có đc xem trọn bộ "Trên từng cây số" cũng đéo vui thế này!!
Giữa lúc đó ông già em cầm cái ví giơ vào mặt bà nói: tôi tìm thấy ví rồi, nó bị vứt chỗ kia chỗ kia, chính bà vứt,,,
Đám đông ồ lên, chính bà chứ đéo !!!!!!!!!
Rồi em về ngủ, đéo nhớ kết cục thế nào, chỉ biết dần dà mọi người chửi chán rồi vãn hết.
Em nhớ bà Nời chửi lại rất hăng và gào "ÔI trời cao đất dày ơi" nhưng bà đéo khóc,,,
Hôm sau bà đéo đi làm,
Bà bỏ cả ngày ra chửi,,
Hai chục năm sau ông già em thú nhận,ông diệu say,ném ví dưới đống quần áo trong tủ rồi quên mẹ,,,,
chiện hay cái đệch.giờ vưỡn thế khác đíu giề chiện xưa của con Pín.
ReplyDeleteThằng bố mày đểu nhỉ
ReplyDelete