Sunday, 30 November 2025

ngài vĩnh

 Nhà Hanoi học lại biên: Em đi chùa Hương.

Hãy nhìn cô gái áo đen xinh đẹp, chị chính là nhân vật nho nhỏ cái đuôi gà cao của bài hát : em đi chùa hương. Có vẻ trong 4 chị thì mỗi chị là gốc Việt, ba chị kia gốc Hoa. Thời Pháp thì mọi ae giàu có đều gốc hoa, ở hanoi hay saigon đều như nhau.
Tác giả bài thơ đó là ngài Nguyễn Nhược Pháp, bố ngài đặt 1 cái tên rất hiểm, ý là Nước Pháp lụi bại (nhược), rất đen là pháp nó chưa nhược thì ông con nhược, ngài con cưỡi hạc tuổi đâu đó 25, ngài bố đặt tên quá hiểm hehe.
Chùa lấp sau rừng cây.
(Thuyền ta đi một ngày)
Lên cửa chùa em thấy
Hơn một trăm ăn mày.
( trích thơ Chùa Hương, Nguyễn Nhược Pháp)
Ngài bố mới là nhân vật mình quan tâm, ngài là Nguyễn văn Vĩnh lừng danh. ông tổ của anh em kền kền aka nhà báo VN.
Ngài xuất thân nhà nghèo, 8 tuổi đc xin vào làm kéo quạt trong trường thông ngôn của Pháp, thời đó pháp mới đô hộ hanoi, cần ae phiên dịch, bèn mở các trường dạy tiếng pháp, để ae học tiếng rồi từ đó cai trị anhem.
Thời đó chưa có quạt điện, ae làm tấm vải to, buộc trên cái sào tre, ngài Vĩnh sẽ kéo tấm vải đó đu đưa để tạo gió cho ae trong nhà học, sao đôi năm kéo quạt, ngài nói tiếng Pháp giỏi hơn cả bọn ngồi học hehe. 14 tuổi thì ngài đi làm thông ngôn cho Pháp luôn, rồi học thêm tiếng tàu và tiếng Anh, 1 mình ngài vừa thông ngôn, vừa làm ăn với pháp, vừa làm báo vv, ngài giàu ức vạn, cưới ba con vợ ngon thôi rồi.
ae 7x chắc vẫn thuộc bài thơ con ve và cái kiến của ngài La phông Ten: ve sầu kêu veve, suốt mùa hè, tới kì gió bấc thổi vvv. bài này do ngài Vĩnh dịch đó, ngài dịch thánh lắm.
Bi kịch bắt đầu khi ngài là người VN đầu tiên tham gia hội hỡi ôi .. Nhân quyền Pháp, từ đó ngài hóa dân chủ, làm báo và chỉ chú tâm chống phá chính quyền, phản đối phần lớn các dự luật, tôn vinh ae chống thuế, tôn vinh ngài phan chi trinh và ae hoànghoatham vụ đầu độc - cianua vv vv.
Hỡi ôi dân chủ, cắn bả này là ngài xong rồi.
Pháp nó lại cho quyền tự do ngôn luận, ngài đả phá thoải mái chính quyền đéo làm gì đc. Cơ mà chính quyền nó ghi sổ thù vặt rồi.
Thời gian này ngài đẻ thằng con và đặt tên là nguyễn nhược pháp.
Ngài lv hết tòa báo nọ kia, mới đầu viết chữ hán, rồi chữ pháp, sau rồi các tờ có chữ TÂN VĂN tức là chữ mới, là con chữ tôi và anh chị đang đọc đây, thời đó ae gọi là tân văn, vd lục tỉnh tân văn, phụ nữ tân văn, trung bắc tân văn vv, tóm lại ngài bị ae quan lại soi thì kinh doanh lụi bại, ngài nợ đầm đìa.
Từ một chánh văn phòng tòa sứ lương ức vạn lấy 3 vợ mua nhà mặt hồ tây nuôi thằng xe thằng bếp, ngài hóa dân chủ, chuyên biên báo phá ae làm ăn, ngân hàng Pháp kiện và thắng, ae có trát tòa để siết nợ ngài, tịch biên gia sản, nhà xe đi hết, Pháp cho ngài chọn là trả nợ, ngồi tù hay sang lào tìm vàng, ngài chọn cách ko nên làm nhất là sang lào tìm vàng.
Hỡi ôi ngài lại chưa biết thế nào là rừng thiêng nước độc, ngồi tù Pháp sướng hơn nhiều mà nhiều khả năng giữ đc mạng còi, ngồi cố chút khi ae Cộng sản Pháp lên cầm quyền thì ngài lại bừng nắng hạ.
ae liu ý hiện nay công nhân 1 năm đc nghỉ phép 2 tuần vẫn có lương và tuần lv 40h là nhờ ae cộng sản Pháp lên cầm quyền dịp này và ae CS đã luật hóa 2 điều quan trọng này để giới chủ tức hộc bơ và công nhân hoan hỉ sau này lan rộng khắp eu, ở Liên xô thì ae áp dụng từ thời bác Lê Nin lên nắm quyền.
Và 1 ngày đẹp trời trên dòng sông thơ mộng Se băng Hiêng, ae tìm thấy 1 cái bè, ngài Vĩnh kền kền chúa nằm thẳng cẳng, răng nhe ra, tay vẫn cầm bút với quyển sách, nhưng ngài ko biên thêm đc bài báo nào nữa, ngài cưỡi hạc vút đi.

công chúa Annam

 Nhà Hà nội học lại biên: công chúa Annam.

Anh em Hà nội nếu hay vào phố cổ chơi, hẳn biết tới 1 phố nhỏ tên là Đào Duy Từ, phố này hiện tại giống các phố cổ khác là cho ae thuê làm ks, nhà hàng, buôn bán vv.
ae 199x chắc vẫn nhớ, đây là cái ổ của ae vô lại nghiện hút, cờ bạc, buôn bán hàng ăn cắp vv, toàn những quân vô lại tá túc, đây lại là vấn đề của lịch sử, và kẻ hèn hán nô ba sọc này sẽ thông não dần dần cho anh chị, anh chị ko rì pót thì thật là vừa ơn, vừa tiện.
Phố này, tên trước của nó phố Cờ đen.
Nguyên anh quan Lâm tắc Từ đốt thuốc phiện của thương gia Anh, người Anh liên thủ với Pháp cử tàu đùng pháo hạm đến nói chuyện phải quấy, và đánh thấy mẹ Đại thanh, ép đại Thanh nhượng Hongkong và 5 cảng biển và thành phố quan trọng nhất ở vùng duyên hải là : Ðài Loan, Quỳnh Châu, Triều Châu, Ðăng Châu, Ðạm Thủy kèm bồi thường 400 vạn lạng bạc chiến phí, năm 1858, thương nghị xong, Anh Pháp nhổ neo về, Anh về lại Ấn, Pháp nhận mật chỉ của Napoleon đệ tam, tiến thẳng tới Tiên Sa và đập thấy mẹ Tự đức. vụ này mình sẽ kể sau, và vì đi từ trung hoa, họ ko có tàu chiến chạy tầm nước nông để ngược sông Hương vồ tự đức.
Xưa TQ bị bát quốc liên quân phang, thua, kí, nhà giàu dịch tý hàng rào, đéo ngán hehe. Thì anh em Thái bình thiên quốc vùng lên, đây là quốc gia cộng sản đầu tiên ở thế giới, chứ ko phải liên xô của bác Lê nin.
Người trung hoa gọi chúng là phỉ Việt vì toàn người thuộc quảng đông quảng tây aka tộc bách việt. và ae đã lập được 1 quốc gia riêng trong lòng trung quốc. anh em thờ Chúa Trời aka thượng Đế, bỏ bàn thờ. Mục đích của anh em thái bình là hủy diệt đại thanh, gom của cải làm của chung, đứa nào dấu riêng quá 10 lạng bạc bem chết cmml, ruộng đất gom lại chia đều ( dcm cái này nghe quen cực) anh em đánh Thanh binh ngang ngửa và có ý chiếm Bắc kinh.
Tuy nhiên, ko có hải cảng, ae bị cô lập và đuối dần. Tất cả các hải cảng quan trọng lại bị người Anh, Pháp kiểm soát theo hòa ước nam kinh, ae Thái Bình thương lượng để xài hải cảng, tiện cho thông thương hay chuyển quân ( TQ rất rộng, chạy bộ qua 1 tỉnh thì 3 ngày là chết vì đói ăn ngay) nhưng bọn ngoại quốc nhận ra, Thái Bình thiên quốc là lũ mất nết ngu xuẩn vô lại đéo hơn.
Liên quân quyết định bảo vệ Đại thanh, đó là cách duy nhất bảo toàn các hiệp ước đã kí, nhà Thanh trong cái rủi, lại có cái may, Liên quân xài tàu hơi nước, đại bác và súng xoáy rãnh, nạp đạn khóa nòng, liên thủ với thanh binh, đánh bọn Thái bình tan tác, bọn dư đảng đéo còn đường chạy, phi sang 1 dải đất có hình 1 con rươi kêu bằng Bắc kỳ, và chiếm cứ ở đó. Anh em dư đảng của Thái bình thiên quốc sang Bắc kỳ với 03 màu cờ, cờ đen, cờ vàng và cờ trắng, nhưng khi tới vùng đất dữ của những người chuyên nội chiến, anh em hắc kỳ bạch kì hoàng kì lập tức phang lẫn nhau.
Tóm lại ae Cờ đen mà thủ lĩnh là Lưuvĩnhphúc làm chủ bắc kỳ, khi Pháp tới đánh thành hanoi 2 lần thì đều cho ae cờ đen chiến là chính và cả 2 lần đều thua, tuy nhiên ae lừa đc ngài tướng Pháp thời đó là Francis Garnier ra cầu giấy và lấy đc thủ cấp ngài, đúng 10 năm sau khi ae Pháp lấy thành hanoi đợt 2 thì vẫn ae cờ đen lừa đcngài Henri Rivière và cũng vẫn nơi đó, cầu Giấy, và cũng lấy đc thủ cấp ngài.
1885 thì Pháp sau khi cướp đc bắc kì thì để ép Đại Thanh nhượng annam, ae phang luôn Nam Dương hạm đội, phá hủy cảng Phúc Châu, dọa cướp đài loan và đánh cả bắc kinh, đại Thanh cóng, kí hòa ước Thiên tân lừng danh, nhường lại Bắc kì cho Pháp, sau khi đặt bút kí thì ae dẫn nhau đi chia biên giới luôn, biên giới VN - TQ ngày nay ra đời từ thủa đó, ae làm việc khá nghiêm túc, tranh nhau từng phân đất, thành ra biên giới cong queo, chứ phần đông lũ thực dân thường lười nhác, chúng hay vạch luôn 1 đường thẳng trên bản đồ chứ ko đi thực địa tranh nhau như Pháp và Đại Thanh.
A mà thôi đéo lan man, tóm lại điều 1 ở hòa ước này là anh em Lính cũ của TQ mà buông súng về làm ăn thì đc bảo vệ, ko làm khó anh em.
Thế là phần nhiều ae cờ đen ở lại Hanoi, pháp đặt tên luôn là phố cờ đen, vì từng là cướp thành ra phố này chỉ toàn ae bất chính bố láo ăn cắp kèm nghiện hút. thủa 199x thì nhiều ae nghiện hay mò cống ở phố này, ae trộn phiện kiểu gì đó ra đô nặng quá gây ảo giác, anh nào cũng mò cống để tìm vàng hay xe máy hay thậm chí 1 con voi, dân phố đó thấy 1 a nghiện đang lờ đờ ngồi mò tay trong cống thì đều cười và coi đó là thường.
Nhưng có nhiều anh em bất phục, như bác Hoàng hoa thám, ngài lên yên thế, lập chiến khu, phang Pháp mấy chục năm, ngài là chủ mưu vụ hà thành đầu độc, mua đc mấy ae đầu bếp cho pháp, cho ae lính ăn cà độc dược, vụ án bị bại lộ, cà độc dược ae lính ăn phải cũng như cà thường, vài ae đau bụng, giá ngài chơi lẩu ngón hay bả chuột thì có khi thịt đc vài anh, tóm lạipháp vồ đc cả đống nghĩa quân, tội nặng thì mượt thủ cấp, nhẹ thì tù hoặc lưu đày sang Guyane thuộc pháp.
Pháp hóa điên mà hỡi ôi, đéo làm gì đc, vùng núi thời đó toàn rắn độc vắt, muỗi, hổ beo vv, ae lại ko đánh thẳng mặt mà chỉ lêu lêu rồi chơi kiểu du kích.
Giống ngài Đề Thám thì có ngài Lương Tam Kỳ, cũng kháng chiến nhưng bị Pháp phang rát quá, ngài xin hàng với đk đc cấp đất, nhận lương, Pháp ok luôn, giao cho ngài 4 tổng ở đâu đó khu vực chợ Chu bây giờ, mỗi năm 40 ngàn đồng, ngài chỉ việc nhận lương nuôi ae rồi ngoan ngoãn làm ăn, ngài Kì này thủ tín, từ đó ko bật Pháp, hóa người lương thiện.
Ngài Đề Thám cũng hàng 2 lần, nhưng ko thủ tín, quy hàng rồi lại bật Pháp giữa mồm, nhưng thời thế thay đổi dần, quân triều đình phải vào việc, ngài Hoàng Cao Khải và tổng đốc lê hoan thúc ae triều đình liên thủ với pháp đánh ác liệt, bác Thám vài lùi rất sâu trong rừng, bị cắt hậu cần, ae đói quá bỏ đi sạch.
Pháp biết bác Thám chỉ tin tường người tầu, bác nói tiếng tầu và viết chữ tàu và có thời nuôi cả vài vạn quân tầu hehe.
Cuối cùng thì Pháp đánh tiếng với ngài cựu cờ đen tầu lương tam kì, ngài tuy hoàn lương nhưng mê món tiền 30 vạn treo thưởng cho thủ cấp bác Thám, ngài cài 2 thủ hạ người tầu vào và lấy đi thủ cấp bác, kết thúc đời một anh hùng Hùm thiêng yên thế.
Thời gian này, công chúa Annam của chúng ta bắt đầu vào chuyện, đó là cô con gái nhỏ của Đề Thám tên là Hoàng thị Thế, mẹ chị là vợ hai tên Nho của ngài bị bắt, bà có tài xem bói, và có vẻ chị cũng có trình này, bà bị kêu án vài năm tù, bị đày sang Guyane và chết ở đó do lao phổi, cô con gái nhỏ bơ vơ, pháp phải nhận nuôi.
Chị đc nhận nuôi bởi cả 2 ngài Toàn quyền Đông Dương Albert Sarraut và Paul Doumer, riêng ngài pôn đùmá sau này làm tổng thống và bị ám sát, chính chị Hoàng thị thế đã cố nâng ngài dậy nhưng ngài cưỡi hạc vút đi.
Tóm lại chị Thế đc đưa sang Pháp học tập, chị nói tiếng Pháp, đc ngài Sarraut trợ cấp 1 số tiền tương đối đủ ăn tiêu như phá, người Pháp gọi chị là công chúa Annam.
Tóm lại, cà con nuôi của ae quan lại khủng Pháp, chị chơi với toàn giới thượng lưu.
Anhem phe dân chủ có đồn là Bác Hồ thời gian này muốn hẹn hò với chị, mình tin là xạo, vì Bác thời đó khá nghèo, thuê nhà ko có sưởi phải gói viên gạch sưởi, mà hẹn hò với chị chỉ 1 bữa tối chị đá chai vang với món bò hầm rượu vang, gan ngỗng thì Bác sạt nghiệp ngay, đéo dại.
1927 là bước ngoặt đời chị, khi chị chán ăn chơi mà muốn tiếng tăm, ngài toàn quyền Paul Doumer gửi chị sang ngành điện ảnh, chị bắt đầu đóng phim.
Mình tin chị diễn xuất xoàng thôi, nhưng đc gọi là công chúa annam và con nuôi của tổng thống pháp thì sẽ hút khách hơn, chị vào vai đầu tiên là công chúa trunghoa trong cuốn phim La Lettre (Lá Thư) của hãng Paramount năm 1930. ko biết bộ phim có tiếng vang hay ko nhưng chị đớp đc thằng chồng triệu phú thuộc dòng họ bá tước danh giá giàu có ở Bordeaux.
Nhà anh này chắc bị thuốc, tin chị là công chúa annam và con nuôi của ngài TT.
cưới chồng, chị lại về với điện ảnh và đóng cuốn phim: Le seᴄret de l’émeaude.
1932 thì ngài TT pháp là bố nuôi chị bị ám sát, anh em cắt luôn trợ cấp cho chị vì tòa lập luận chị lấy chồng cự phú đẻ 1 con trai, chồng phải nuôi, thế là chị mất 1 nguồn cung.
Chồng chị 1940 cũng li dị luôn, chắc chịu ko nổi con vợ điện ảnh, và chắc cũng nghe lỏm đc chị ko phải công chúa annam, thế là đôi ngả chia li.
Nước pháp cũng bị Đức phang và chiếm đóng. Chính quyền chạy tản mát.
Thời này chị đói, từ 1 công chúa đc cưng chiều quá chiều vong, chị phải dạt khỏi Paris, thuê nhà giá rẻ và hành nghề mà mẹ truyền cho chị: xem bói.
Và chị xin về lại VN, lúc này người cộng sản đã làm chủ bắc kì, nước VNDCCH đã ra đời, và 1 ngày trời thu tháng 8/ 1961, chị về lại bắc kì, đc cấp 1 căn hộ ở 20 thụy khuê, tiêu chuẩn con ae có công với nước, rồi điều làm thủ thư ở bắc giang, rồi chị hiu, 1974 đc cấp căn hộ khác ở khu TT văn chương.
Anh em thời đó vẫn nhớ 1 bà già hiền lành, nói giọng lơ lớ, mỗi lần chị ra quán nước là anh em bu vào nhờ hehe xem chỉ tay, chị có vẻ xem chuẩn phết, nhiều ae xin con lô nhưng có vẻ trượt cả, chị sống êm đềm cho tới năm 1988, rồi cưỡi hạc vút đi.

Saturday, 22 November 2025

lũ lụt

 Facebook

Hi anh em.
Như ae biết, mình siêu mạnh ở mảng vấn đề XH, cái đéo gì mình cũng biết, gõ bài thông não ae, dù bị ae chửi cơ mà mình vẫn hoan hỉ, vì mình quen cmnr.
Hỡi ôi anh em sao nỡ vô tình, đc mình thông não ae đéo cám ơn, mà toàn dọa ỉa lên bàn thờ, trăm thằng như một, mà ae chỉ dọa đéo dám làm, chứ mình làm toán thì 1 cân cứt tươi giá 5k bán tại chân bàn thờ, thì với lượng cứt của ae dọa ỉa, mình mua đc cái nhà 10 tỷ.
Mà thôi đéo lan man, lũ lụt đã qua, ae thăng thiên thì vào hòm, cuộc sống lại tiếp diễn như chưa hề có cuộc chia li.
Nhiều ae bốt ảnh bà con trên mái nhà rồi rớt nước mắt, mình nói ngay là toàn diễn, bà con đông lào thì mình lạ đéo gì, mình gọi là dân cưa bom, chả cái đéo gì làm bà con sợ hết.
Chính quyền gào loa rát cổ bảo bão về, bà con lo sửa soạn đi, thì hỡi ôi bà con đang nhậu, trước bão hải sản lại nhiều và rẻ, bà con nhậu tung trời, chính quyền thét loa thì bà con bảo cút mẹ chúng mày đi điếc tai.
Mà 10 cơn bão thì hỡi ôi, 9 cơn đéo xi nhê gì thật, mây đến ầm ầm rồi theo gió bay con mẹ nó mất, bầu trời xanh ngắt lại sạch bong như tờ 500k mới, bà con lại bảo đm chúng mày dự báo như lllồn, ae thủy điện xả hồ đón lũ tự nhiên chưng hửng toát mẹ mồ hôi, đm xả nước rồi mà lũ đéo về thì mùa hạn đến, bà con tưới tiêu bằng cái đéo gì ơ kìa trời hỡi, sao trời nỡ vô tình?? .
Thành ra ae thấy bà con trên nóc nhà thì cũng ko quá lo, bà con thấy xuồng cứu nạn sẽ tới thì đưa vài cụ già hay liền bà ra 1 mái nhà ngồi chờ, đặng kiếm chút phong bì, xong ae lại chở bà con lên nhà tầng chờ thời, hàng xóm thiếu đéo nhà tầng, bà con lên đó bật bếp gas làm nồi lẩu đá vài li, chứ bà con có sợ cl lũ ý hehe.
đéo tin mình ae cứ nửa đêm phóng thuyền đi thị sát, đéo có đứa nào trên nóc nhà luôn, nhưng sáng ra khi thuyền cứu trợ tới thì nóc nhà lại lố nhố bà con, lên nóc nhà bắt con gà nghe tưởng đùa nhưng có thật. xuồng ae quân đội bảo cụ lên thuyền con đón cụ ra nơi an toàn cụ bảo nhe, chút con tao đưa tao ra cái nhà kia kìa, còn bọn mày có đồ cứu trợ gì thì đưa đây rồi cút mẹ chúng mày đi, cụ đang ngồi ngắm trời xanh nước trắng thật hoan hỉ quá.
ae chưa ngồi trên nóc nhà thì đéo biết, chứ ngồi nóc nhà phê lắm, kiếm miếng bìa cứng rồi ngồi ở nóc chỗ ngói chữ v, xương cụt chạm vào ngói đm phê vl, nằm ngửa ra thì giãn xương cốt, chỉ nghe tiếng xuồng thì ae lại ngoi dậy chờ thời.
Về cơ bản, bà con có ngán cái cc lũ, còn bọn sến sẩm khóc thuê thì mình đéo chấp.
Nói cho nhanh, 1 tộc người từ rẻo đất lập quốc nhỏ xíu ở vùng ngập nước thái bình nam định ninhbình mà vùng dậy chói lòa, mang gươm đi mở cõi, cướp hết vùng duyên hải dài ngàn dặm, cướp hết cả dãy trường sơn, vừa bú diệu vừa cưa bom, thì ae có thể hoàn toàn yên tâm rằng đéo cái gì khiến bà con sợ, kể cả mĩ ném bom nguyên tử thì có khi chưa rơi tới đất, bà con đã cưa làm đôi rồi rao bán 20 củ / cân uranium rồi.
Xưa trận lũ lịch sử 1999 mình theo 1 đoàn thiện nguyện của tây đi xây lại cái trạm xá cho anh em Huế ở 1 xã đéo gì quên tên cơ mà nước lụt mênh mông, tới đó phải thuê thuyền đi cỡ 2h, khi đi mình tưởng bà con khổ lắm chết tới đít rồi, hóa ra bà con đéo sao, vẫn say nghẹo người, có vẻ khi nước lên thì bà con bắt đc nhiều tôm cá hay đéo gì mà mình thấy bà con chả phiền cái đéo gì, có người ae đéo gì giúp mình trộn vữa mà ngài say quá cắm đầu vào xô vữa ngủ đm mình tưởng ngài chết rồi, lần sau ngài lè nhè đến giúp mình đuổi cm ngài về.
Tiện thể bà con ở đó nói giọng Huế mình đéo hiểu, phải nhờ 1 người ae nghệ an phiên dịch lại, sau chuyến đi đó thì học đc từ ột chột là xấu hổ, do mình hay trêu 1 cô gái xinh đẹp cùng mẹ cổ tới giúp việc, mẹ cổ bảo cổ ột chột ột chột, nghĩa là xấu hổ hhehehe.
À mà lan man, định biên chút thời sự quốc tế mà lại lan man, ae like đủ ngình đi mình biên thời sự, nhưng về cơ bản, ae khóc mướn ít thôi, lũ đến lũ đi và bà con có ngán ccc ý.

Như ae đã biết, mình là tam tiện lão tiên, cái đéo gì cũng biết, ae đừng cãi mình vô ích, nhiều ae nguu quá vào cãi rồi văng cặc, tuy nhiên mình hoan hỉ cho anh em chưa lốc thằng đéo nào, vì tính mình nó lắng.
Anh em ngu thì ấm vào thân anh em, đời sẽ dạy ae dần, chứ mình đéo dạy đc anhem, đến bố mẹ anhem còn đéo dạy đc, thì mình hơi đéo đâu mà dạy? đúng ko?
Vậy ae cứ giữ ý kiến của mình, nhưng đừng cố bật tam tiện lão tiên, vì hỡi ôi, bật mình là vô ích.
Như mình đã trình bày, thủy điện to mới cắt lũ đc, như thủy điện Hòa Bình khi xây xong, Bắc Kì thoát cảnh lụt lội, người anh em Nga xô viết sự thật ân tình như trời biển.
Như mình đã trình bày ở bài trước, đầu năm 1971, Hồng hà có 1 cơn gọi là đại hồng thủy, nước ngập lút trời (à mà ae thuộc bài chưa đó, từ Hồng ở đây là to lớn vĩ đại, chứ đéo phải màu sắc nhé).
Bác Duẩn phải điều 1 đoàn tàu chở đá hộc đỗ trên cầu Long Biên, vì lo cái cầu duy nhất này bị cuốn trôi, sức nước có thể nói là kinh khủng.
Anhem Pháp chứng tỏ trình cũng như con cặc, cai trị bắc kì trong 69 năm nhưng ae ko xây đc con đập nào, lụt lội ae kệ mẹ.
Nếu anh em Mẽo bom luôn hanoi thời gian này thì sẽ đại thắng, vì toàn bộ hệ thống A-A gun và tên lửa phòng không bị dìm trong nước, cơ mà ae nguu, mãi 1972 mới phang, lúc này bố mày phục hồi rồi ờ.
Tháng 10- 1971, anh em Nga xô viết lập tức vào việc, xây cho ae bắc kì con đập khủng mà bây giờ gọi là thủy điện hòa bình, nó sẽ ngăn đc lũ ở mức 36 ngàn m3 nước trong 1 giây (36k m3/s)
Sau khi khánh thành 1994, bắc kì điện thừa mứa, ae xây đường dây 500Kv kéo vào Nam, ae nam kì bừng nắng hạ.
Công trình này trị giá cỡ 1500 tấn vàng, nếu ae giỏi toán sẽ tính ra đô thời nay, mình dốt toán đéo tính đc, hỡi ôi người thầy dạy toán của tam tiện lão tiên đã tiên du gía hạc thời xa lắm vì ngộ độc sắn, đéo hiểu thày mót đâu 1 rổ sắn luộc ăn rồi ngộ độc Cianua, mình vẫn nhớ thầy nằm thẳng cẳng ở sân trường, 1 cánh phượng rơi trên trán thầy, hỡi ôi thầy đi xa bỏ lại học trò nhỏ vơ giữa các con số nhảy múa thật là:
thầy mót rõ nhiều sắn
rồi luộc 1 nồi to
1 mình thày chén tất
rồi cưỡi hạc vút đi.
Tóm lại khi ae Nga xô viết xây xong thì bắc kì giảm hẳn lũ lụt, và giờ thêm thủy điện sơn la nữa thì ae vô lại ở xóm bãi có thể thở phào, con sông khủng Hồng hà sẽ ko làm phiền anhem nữa.
Ở trung kì thì không thể chống lũ, như ae biết, Dải đất đang có tên CHXHCNVN rất hẹp, nhất là cái eo nhỏ nam trung bộ chỉ dài có 40km từ biển tới các bộ tộc Laos anhem. muốn làm hồ chứa cũng ko có đất, cần nhớ hồ thủy điện hòa bình có độ dài là 230km.
Vậy các thủy điện miền trung phần đông chỉ phát điện, trữ nước cho bà con uống và giật wc và tưới tiêu vào mùa cạn, cắt những cơn lũ nhỏ, hồ thủy điện sông BaHạ chỉ chứa đc 250 triệu mét khối nước và hoàn toàn bất lực khi thượng nguồn đổ về với 20 ngàn mét khối nước trong hỡi ôi .... 1 giây. hỡi ôi thày dạy toán của tam tiện lão tiên, mình tính chỉ 7h với tốc độ nước đổ về cỡ đó là ngập hồ, ngay cả khi nếu ae biết trước mà xả cạn nước.
Nam trung bộ mùa khô bắt đầu từ tháng 12 hoặc tháng 1 tới tháng 8 hoặc 9 tùy trời, tháng này ae bắt đầu tích nước, ko phải chỉ phát điện mà còn xài nước mặt hồ để cấp nước cho bà con uống, xả nước bà con tưới tiêu, và kèm phát điện.
Với cơn lũ lịch sử này thì ae có xả cạn hồ vài lần thì lụt vẫn lụt, bọn ngu thì thôi mình đéo chấp, nhưng nhiều ae có chút não mà adua với lũ khốn cùng, dựa vào thiên tai để chửi chính phủ là mình khinh, phần lớn lũ chó đổ cho phá rừng, đéo phá rừng thì làm hồ chứa kiểu đéo gì?? hay chúng nghĩ hồ trên lưng trời và với não chúng thì khi có rừng, mưa xuống thì nước bay ngược lên trời hay sao?
Lũ lụt trung kì xưa năm nào cũng dính, khi có thủy điện thì đỡ hơn nhiều, nhưng 10 năm kiểu gì thiên nhiên cũng ban cho ae 1 cú trời giáng.
Hãy sống cùng lũ, lũ đến rồi đi, lũ sẽ đền cho bà con mùa màng bội thu, và dù lũ thế nào thì vẫn chỉ có con người trơ gan cùng tuế nguyệt.

Bàn về ngập lụt và lũ khốn đổ cho ae thủy điện xả lũ nhỉ anhem.
Như anhem biết, mình là Tam tiện lão thất phu, kèm Hán nô, Vin nô, thủ lĩnh của ae DLV lương 5 củ, và về cơ bản thì mình cái đéo gì cũng biết, vậy hôm nay xin trình bày với ae về ngập lụt ở miền trong.
Vì miền trung ăn lũ, và lũ kền kền mất nết, lại đổ cho thủy điện, mình lại nhọc lòng 1 phen hỡi ôi.
Đến con chó cũng biết, thủy điện ko sinh ra nước, trời mưa sinh ra nước, thủy điện chỉ hứng lại.
Theo mình biết thì thủy điện miền trung ko có hồ nào để dành cho chống lũ hết, vì địa hình hẹp và dốc, ae có nhiều hồ từ cao xuống thấp, khi lũ về thì ae bật chế độ chống lũ, là xả nước từ sớm, để khi lũ về thì ae hứng lại rồi xả từ từ ra, để tốc độ dòng chảy vừa phải, ko cuốn phăng mọi thứ trên đường đi của nó.
Ở Bắc kì thì ae có TĐ Hoà Bình, Sơn La và Thác bà là có đất dành chống lũ, nếu lũ về thì vài tỷ mét khối nước sẽ đc giữ lại ở vùng đó, bà con ở đó hết sức hồ hởi, vì đã đc nhận tiền đền bù, nhưng vẫn vào trồng cấy vô tư, nếu lũ về thì ae hồ sẽ báo cho xã phát ra loa là nhiều khả năng vùng chống lũ sẽ ngập nước trong vài ngày tới, bà con có hoa màu gì thì thu hoạch cho nhanh, cơ mà cả chục năm nay chưa hân hạnh đc ngập khi nào, bà con cứ yên tâm trồng cấy.
Nhiều anh em có thù với lũ, nhưng ở 1 vài nơi, lũ lại là cuộc sống của anh em.
Ví dụ như lũ miền tây, nếu ko về là ae buồn thối ruột, lũ về cùng với vô vàn tôm cá chim chuột, bà con phóng tắc ráng vun vút chở đầy thủy sản bán cho ae tp kiếm bộn tiền, ae thả lưới giăng câu giữa sông nước mênh mông đôi khi tru lên câu vọng cổ rồi xuống sề khiến chị em miền tây phải vỗllồn bèn bẹt phà ơi thánh quá.
Lũ rút đi để lại cho anh em 1 lớp phù sa dày 20 phân, cỏ cây mọc xanh rì phục vụ những đàn trâu bò béo tốt, cánh đồng của anh em ko cần phân bón mà lúa tốt ngút ngàn, đó là cái lộc trời ban cho anh em vậy.
Cả đồng bằng bắc bộ nam bộ có đc đều nhờ những cơn lũ này, những quả đồi ở vùng cao đổ sập đc lũ đưa phù sa xuống đồng bằng, bồi đắp dần lên thành những bãi mía nương dâu.
Hiện tại ae dí buồl vào dâu với tằm, vài anh em nuôi tằm đéo cần tơ mà bán luôn cho anh em xào lên bú riệu lãi hơn là xe tơ dệt vải, mà sợi tơ tằm nhàu nhĩ lại nóng như ni lông chỉ khí hậu bọn tây mới thích.
Xưa ở ngoài đê, anh em gọi là xóm bãi, đéo ai sống ở đó hết, vì nước sông sẽ dâng cao 1 năm 1 lần, ae bê đồ chạy vãi cứt ra, thường thì anh em trồng những cây ngắn ngày kiểu dưa, cà chua su hào vv, chỉ có vài chòi canh dưa canh vv ae dựng lên vào ngủ đề phòng bọn mất nết ăn cắp hoa lợi của anh em, xưa mình sáng đi chạy ở bãi sông có 1 chòi canh dưa lắc lư hơi lạ, mình mới bò vào xem thì thấy 2 cái vợt cầu lông, hóa ra anh em vào đánh cầu lông đang rên ư ử, mình kệ mẹ đôi gian phu dâm phụ cho chúng thỏa chí tang bồng thật là kiệt lặc lão tiên đã có lòng nhân từ thủa thiếu thời chứ đúng chất vĩnh tuy là đốt cái lều để anh em đéo kịp mặc quần chạy toả ra như chuột.
Cũng có 1 vài anh em già dựng nhà bán nước ở bến đò, nhưng về cơ bản, đéo ai sống ở ngoài đê. nếu phải sống ở xóm bãi thì toàn anh em vô lại, có nhớ ngài Chí phèo đc cho mảnh vườn ở xóm bãi ko. mà thị Nở ra sông lấy nước thì chí phang luôn hehe, dcm ngài Bá Kiến cho ae mảnh vườn nhưng cũng bẩn tính cho ở nơi mà nước ngập hàng năm.
1971 hanoi cắn trận lụt lịch sử, bác Duẩn phải hạ chỉ cho 1 đoàn tàu dài chở đá hộc đậu trên cầu Long Biên, vì sợ nước lớn cuốn trôi mất cầu.
Sau này khi có thủy điện chặn lũ thì ae tụ về đông, toàn quân bất hảo vô lại chợ búa, vì giá thuê nhà rẻ, mà ae tự cắm lều ở thì cũng đéo ai làm khó anh em, vì mặc định nước lên là cuốn ae đi.
Bãi an dương, long biên, phúc xá, cảng phà đen vv, nguyên 1 rẻo dọc sông hồng toàn anh em vô lại có số má luôn, nghiệnhútmạidâmsócđĩa nở rộ vùng ven này thật là mảnh đất của quân hạlưu vô sỉ.
Đéo ai ngờ đập thủy điện làm sông ko hung hãn nữa ae thành phố xá tấp nập, ae này xưa nhà cặc nào chả có cái thuyền nước lên anh em chất đồ lên mặt đê hay về quê ở vài ngày chờ nước rút. ngài ưng phúc là phát mì tôm ở đây, ae thiếu cặc gì tiền đéo hiểu sao lại có người cho mì tôm hehe.
Miền trung ko có vụ hồ chống lũ, nếu hồ đã đầy thì ae bó tay, lũ về 1000m3/giây, thủy điện để nó tràn qua đúng 1000m3/giây, không nhiều hơn 1 giọt. Ko có chuyện lũ chồng lũ.
Nếu ko có đập, nước xuôi dòng lao xuống ầm ầm lẫn thân cây, gỗ mục rác rưởi vvv, lụt vẫn lụt, và hoàn toàn hung dữ ko thể kiểm soát.
Đập thủy điện khi thiết kế có cửa xả đáy và đập tràn, nếu lũ về quá nhanh quá nguy hiểm thì ae phải xả đáy, để giảm nhẹ thì ae vuốt cho nước ngược lên trời thành mưa bụi rồi mới rơi xuống, dòng nước lúc này yếu hơn rất nhiều và ko làm hại đc chân đập.
Như vậy, thủy điện miền Trung chỉ ngăn đc lũ nhỏ, kiềm chế đc lũ lớn, làm yếu hẳn dòng chảy, và hoàn toàn vô can trước thiên tai, anh chị hãy lắc não trước khi chửi.
Đập thủy điện giữ lại hết phù sa màu mỡ, chỉ thả ra nước trong veo, bà con dọc sông nhận ra cách đồng của mình ngày càng cằn cỗi, chỉ những đợt lũ thế này thì cửa xả đáy của các đập mới mở hết cỡ, cánh đồng của bà con mới hồi sinh, lũ đến, lũ đi, lũ sẽ đền cho bà con 20 cm phù sa phủ lên mặt ruộng, lúc này bà con cắm cây gì cũng mọc như thánh gióng, sâm ngọc linh to = bắp đùi, củ khoai mì to như cái phích.
Tiếp nhỉ, chúng ta lại ngược về sử, nhiều ae tây đã ghi chép về lũ lụt đàng trong, ae lưu ý đàng trong thời đó từ sông Gianh tới đâu đó Bình Thuận, thủa đó ae chưa đớp đc nam kì lục tỉnh hehe và dĩ nhiên, thời đó chưa có con đập thủy điện nào.
Ngược với thời nay, thủa đó bà con ôm nhau mừng vui, bảo nhau lũ về rồi, mừng quá anh em ơi.
Thời đó bà con đã tính toán rất chuẩn, nhà nào cũng có cái gác mái để chứa đồ và ae chui lên đó chờ thời, lũ chỉ vài ngày là rút.
Lũ thời đó giúp bà con 1 lớp phù xa, ae chưa xây đc nhà thì lên rừng đốn gỗ rồi chờ lụt, nước dâng là ae chống bè gỗ về đúng cửa nhà để làm nhà cưới vợ, ko có lũ ae ko biết vác gỗ kiểu gì luôn.
Nữa là ae vớt đc gia súc trôi, luật vùng lũ là ai vớt đc cái gì thì cái đó thuộc sở hĩu người vớt đc, trâu bò dê bị trôi thì chủ tiếc, chứ ae khác lại hò la. có ae vớt đc những cây gỗ quý, thậm chí có ae vớt đc con vợ xinh thôi rồi.
Lũ cũng diệt hết sâu bệnh, các loài gặm nhấm, bà con đi bắt chuột trên cây rồi thì tha hồ nhậu nhẹt.
Thành ra anh em thấy, bà con thời xưa ko có ngán lụt, vì đó là quy luật thiên nhiên, bà con sẽ sống cùng lụt.
Thời nay mạng xh tràn ngập, thấy toàn ae kêu khóc, đổ cho thủy điện, rồi đéo có điện xạc phôn khôn thì lại nhồng lên đi tìm nơi có điện để xạc ké, vừa có 1 vạch pin là chúng lại tiếp tục chửi thủy điện ngay thế mới tài hehe.
( Xóm bãi thời ô kìa, như ae thấy thời đó ko ai sống ở bãi sông, giờ thành phố xá sâm uất, là do các con đập đã chặn lũ lại, khiến bà con yên tâm xây nhà sinh sống, nhưng cũng có thể trời làm thiên tai 100 năm 1 cú thì ae lại ngập tầng hai, ngồi mái nhà chờ mì tôm bốt bài chửi đập thủy điện hehe)