Đó là cái hố xí ở khu tập thể nhà tôi . tuổi thơ tôi ở đó. Hồi đó, không ai làm chuồng xí trong nhà cả, chuồng xí thối um lại ở trong nhà, có mà điên? hồi đó chưa có khái-niệm hố xí tự hoại.
Với lại nhà tập thể thời đó đéo cần hố xí, có ăn đéo đâu mà ỉa?
Có khoảng 20 hộ, có 01 cái hố xí 2 ngăn, hình như nữ 1 bên, nam 1 bên, 2 cái lỗ, 2 viên gạch đặt chéo, 1 lỗ nhỏ hơn để nước đái chảy. cách khu cỡ vài chục mét.
Có 2 cánh cửa, sau này đéo phân biệt nam nữ.
Cửa thì đéo có chốt, nó đã từng có 1 cái chốt bằng sắt, nhưng bị ăn cắp mất, thời thiên đàng, cái chốt sắt là 1 gia tài. Mà tôi giờ cũng đéo hiểu, họ đào đâu ra cái chốt sắt thời đó???.
Khi cái chốt bị ăn cắp, nhân dân thay chốt bằng 1 que gỗ, và chỉ khi cái khuy sắt giữ que gỗ bị ăn cắp nốt, thì cánh cửa mới luôn luôn mở tung. Nhân dân cần lao buộc dây vào, và giữ dây để đóng cửa. nhưng cái dây, cuối cùng phải là dây chuối, đó là thứ dây duy nhất đéo bị ăn cắp.
Cánh cửa sau vài tháng đội mưa biến thành 1 tấm gỗ mục thủng lỗ chỗ, bên trong có cái khung hình chữ Z, nếu đéo có cái chữ Z này, hản nó đã rơi ra từng miếng, và xập xệ đến nỗi nó buồn bã sỉu xuống thành hình bình hành. trông rất thảm.
Thời đó, nhân dân cần lao ăn cắp đến tối tăm mặt mũi, các quý anh chị ạ.
Tôi nhớ là dcm ai đó đã buộc 1 sợi dây vải hay nhựa hay đéo gì vào cửa, để thàng ỉa bên trong cầm sợi dây đu đưa nhẹ, đó là cách dân ngoài biết có người, tôi cũng cầm thế hehe, ai đến thì thay vì vo giấy và e-hèm hay ho ( hồi còn cái chốt) thì giờ nghe tiếng bước chân là tôi dập dình cánh cửa dcm. sau là dây chuối.
Nhưng dây chuối nhanh hỏng, lần nào tôi cũng phải tước 1 sợi nối vào, dcm gì chứ chuối thì khu nhà tôi đầy dcm.
Có lần có người đến, tôi dập dình cửa bằng dây chuối, thế con cặc nào dây đứt mẹ, quần thì đang tụt, tôi cuống mẹ lên hehe, hồi đó bé hay ngượng dcm.
Tôi 1 lần chùi bằng 1 tờ trong quyển họa báo nga xô, 1 lần duy nhất, do vội quá vớ bừa, dcm hóa ra nó trơn như ni lông, dcm tôi phải xoai nó ra để cạo dcm. sợi dây giữ cửa sẽ kẹp vào chân khi chùi đít.
Giấy chùi đít nếu thừa, nhân dân hay cài trên nóc nhà xí, lắm hôm quên giấy tôi vớ ở đó, bí quá tôi chùi giấy của thàng chùi trước dcm. giấy thường là báo, hồi đó ngoài báo đảng, chả có cái đéo gì khác.
Hồi đó, chùi đít là nghệ thuật dcm, 1 tờ giấy, anh phải vò thật nát, chỉ hút cứt khi giấy bị vò nát, giấy cũng không có nhiều, 1 tờ é làm đôi chùi xong gấp đôi chùi phát nữa, rồi gập tiếp chùi phát nữa, và phát nữa.
lúc tôi chùi xong, tờ giấy trông như con xúc xắc tam tứ ngũ lục thế mới tài .
tôi cũng hay đọc trong chuồng xí, lắm hôm phải giở giấy thằng khác đã chùi đít ra đọc nếu quên mang theo cái đéo gì đó để đọc.
Và giòi thì vô khối, hôm nào đéo đọc thì tôi theo dõi những ông dòi bò đi bò lại, tôi thích đái trôi mẹ chúng đi lúc mới đầu hehe.
(ảnh ăn cắp, xe thồ là ví dụ thôi, chứ các anh này ko làm nghề hót cứt)
còn dcm đang ỉa có thàng hót cứt ở dưới là thường xuyên, hồi đó cứt rất quý, để bán cho cá ăn hoặc để bón ruộng, những anh hót cứt đôi khi đánh nhau vỡ đầu để tranh nhau phần cứt, vũ khí các anh dùng chính là cái muôi kì lạ hình cái nón có cán dài, tôi thấy 1 lần các anh lôi ra xô sát, thôi thì bà con tránh rõ xa.
Tôi ngượng khi đang ỉa nó cứ xúc ở dưới, 1 lần chúng xúc xong thấy iêm iêm tôi ngó xuống, dcm giật cả mình, có 1 cái xẻng đầy giòi đang đu đưa bịt hết ánh sáng từ cái lỗ.
Hóa ra nó đang đưa xẻng hóng cục cứt chót của tôi.
Khốn khổ cho BKC các anh!
ReplyDeleteMẹ tởm thật. Nhưng mà đúng là thật. Thằng nào chả gặp.
ReplyDeleteTôi thú thật với anh Pín là tôi và có lẽ hầu hết dân miền Tai quê tôi không thể tưởng tượng nổi những cảnh nầy!
ReplyDeleteMiền Tai các anh hồi đó phong liu, mà đéo đói nữa, hồi đó phố đói thối mồm ra, quê còn có ông gà ông cá.
Deletecon pín mô tả tuy chân thật nhưng mà ghê qúa. Còn thiếu cái mùi hố xí nữa ông biên nốt cho cacc đây thưởng thức luôn chứ
ReplyDeletemùi đó đéo tả đc, do tôi tịt mũi 20 năm rồi quên mẹ nó mùi hehe
Deletedcm, tôi kém anh pín 2 tuổi thì phải, đến năm tôi ôn thi đại học (94 ) thì khu tập thể nhà tôi vẫn đúng như những gì anh mô tả, tôi lại gặp tôi như đang ở trong cái nhà đó, và bên ngoài là mấy em nhỡ nhỡ bằng tuổi, dcm, các em cũng đang buồn muốn xông vào lắm, giờ thì mấy thằng con có ngồi tưởng tưởng cả tuần cũng đéo đào đâu ra cái hố xí ấy nữa nhỉ
ReplyDeletetôi 73, dcm tôi tả chỉ có thánh hehe
DeleteCó bác nào bị rơi xuống hố chưa? Thằng bạn tớ bị 1 lần, hồi lớp 5.
ReplyDeleteđcm, con pín đúng bằng tuổi mình, tả chân thật phết. Đang ngồi xí bệt cầm điện thoại đọc bài con pín nhớ lại thời thơ ấu, buồi nguồi quá thể, hận nỗi văn đéo hay để biên như pín..
ReplyDeletePhải Dũng Buồi Khắc không?
DeletePín tả thật sống, đó là cái tài mà không phải ai cũng có, cơ mà hồi hổi bé tí thế sao Pín nhớ được hết ? Hay do pa ma kể lại?
ReplyDeletetôi nhớ chứ, cần đéo gì ai kể lại?
DeleteXí 2 ngăn, VN hiện còn đầy, về đường làng thấy ngay mặt tiền, để xúc ra đồng cho tiện. Thiên đường vẫn.
ReplyDeleteTôi xin góp vui tí ti
ReplyDeleteVÀO NAM LẦN ĐẦU
Bà ngoại tôi đẻ 6 người, dì 2 ngay dưới mẹ tôi vào Nam Kỳ lấy chồng rồi sống luôn trong đó. Xa xôi nên cũng ít có điều kiện ra Bắc Kỳ.
Ngày ấy quãng đầu 198x gì đó đéo nhớ, tôi còn nhi đồng bé bé học lớp vỡ lòng, nhân nghỉ hè mẹ tôi cho tôi vào nam thăm dì và các em. Dì tôi có 2 em nhẽ sàn sàn tuổi tôi, chưa ra Bắc Kỳ bao giờ, tôi thì chưa vào Nam Kỳ cũng. Được đi chơi xa tôi thích thích là, dĩ nhiên là trừ bố tôi. Ngài ấy bố tôi đi làm xách cặp lồng cơm, mẹ tôi vào Nam thì bố tôi cơm niêu nước lọ.
Hôm đi, bố tôi đèo 2 mẹ con ra bến xe, đến giờ tôi cũng đéo nhớ là bến nào, chỉ biết nó to to, bẩn bẩn là nhưng đéo đông như giờ. Ngồi một lúc dặn dò nọ kia thì bố tôi về, tôi bỗng mót ỉa. Vẫn may là chưa lên xe không thì tôi ỉa mẹ ra quần. Thời thởi lấy đéo chuồng xí công, nhân dân tuyền ỉa quanh quẩn bến xe, sau những bức tường, đống gạch. Tôi ngại ngại là đéo dám ỉa bậy công khai, nhẽ thời thởi tôi đã là 1 ông người công chính, dù là bừn lông tuyền tòng. Tôi muốn ỉa chỗ nào kiến kiến tí. Ở nhà thì dĩ nhiên, tôi hay ỉa ở vườn sạch sẽ, hay là chuồng lợn dù sao cũng đéo bẩn như chuồng xí kê gạch che lá chuối.
Cuối cùng mẹ cũng dẫn tôi vào 1 chỗ kiến kiến. Tôi nhiền chỗ đó ướt nước, nhiều xoong chậu, bếp lò. Kệ mẹ, kiến kiến là tôi tụt quần ỉa. Mẹ tôi cầm quần đùi cho tôi. Vừa ỉa xong chửa kiệp chùi đít thì bỗng the thé có tiếng liền bà quát tháo. Một bà sồn sồn nhao ra xỉa xói ngón tai chỉ chỏ loạn xạ, thỉnh thoảng lại chỉ về phía bãi cứt hãy còn nóng hổi. Bà bả 1 mực đòi tịch thu cái quần đùi của tôi còn mẹ tôi thì phân bua. Tôi thì vẫn nồng nỗng, đít loe nhoe cứt, há mồm hóng cãi nhao. Hóa ra tôi ỉa mẹ vào bếp nhà bà kia, giờ nghĩ lại thấy mẹ tôi tài tài là, dữn con ỉa ngai vầu bếp nhà người ta, hehe. Hồi hổi nhà dân sát mẹ bến xe, chả có rào ngăn mẹ gì nên ỉa nhầm chắc cũng không hiếm. Địt mẹ, thời thởi làm một ông người công chính, ỉa kiến đáo tí cũng khó khó là.
Còn...
Sau đấy thì cũng lên xe. Bần lông đi xe, gớm mẹ tôi thì sai ngất ngư, còn tôi thì chả sao, nhẽ có khí chất lãnh đạo từ sớm. Hehe. Tôi hít hà mùi khói xe, thấy thơm thơm, địt mẹ, tài thật, giờ mà ngồi xe ko mái lạnh, ngửi khói thì dức đào lao lắm. Bác tài đeo cái dây chuyền lủng lẳng, to như xích chó, bác là dân Nam Kỳ, vốn quen biết chỗ nhà dì tôi nên mẹ con tôi được đi miễn phí không phải mua vé. Về sau tôi nghe kể bác làm lái xe giàu lắm, cắn bú gái mú bạt mạng, chả vợ con gì. Rồi một lần uống say bác nằm ngủ trên nóc xe bị trúng gió lăn xuống đất chết. Thôi thì sinh nghề tử nghiệp. Lúc sống thì tiền tiêu không hết thế mà khi chết chả có 1 xu, người ta phải đi quyên góp để làm ma cho bác. Thân phận Nam Kỳ Chó nó thế đấy, có khác gì con diễn viên Lê Tuấn Anh sau này.
ReplyDelete[IMG]http://3.bp.blogspot.com/-hJy2DC6nFpo/UQY1wnu-fzI/AAAAAAAAAEI/s7taZh4LZkg/s400/camion_renault.jpg[/IMG]
Xe đi trong rất lâu, ban đầu tôi còn khoan khoái ngắm cảnh, sau chán vì chỗ đéo nào cũng như nhau. Nghèo nghèo, xơ xác, tôi ngủ mẹ. Đến đoạn Bình Trị Thiên mẹ tôi bảo, tôi thấy còn xác xơ hơn, tinh dững cát với ao chuôm, mãi sao mới biết là hố bom. Địt mẹ, thỉnh thoảng lại gặp cái vỏ ông bom to dư thùng phi, nằm chềnh ễnh ven đường. Hồi hổi chắc đéo ai buôn đồng nát, chứ phải giờ, bom nguyên quả thì bần lông vẫn gính về cưa như thường. Địt mẹ đúng là Trung Kỳ Chó, nghèo nghèo là.
[IMG]http://2.bp.blogspot.com/-Ht_dPvNpzX4/UQY3Dk73gDI/AAAAAAAAAEU/G060AR8mRTw/s400/1298536002-bom-ta.JPG[/IMG]
Đến tỉnh buồi nào ý đại khái sát biển, mẹ mua cho tôi 1 túi cua độ 4 con, mẹ 1 tôi 3. Thực ra là ghẹ nhưng tôi bừn lông gọi mẹ là cua vì đã nghe ông ghẹ là ông đéo nào. Lần đầu tiên thấy ông cua to to là, ăn ngon ngọt hơn hẳn cua đồng, tôi cắn dè lắm, lúc cắn xong cái càng mãi thật lâu mới lại dở ra cắn cái mai. Hết đêm tôi mới xong 1 con, còn 2 con tôi để mai nhấm nháp. Địt mẹ, giời mùa hè, sáng sau dậy thiu mẹ hết, ngưởi khắm hết cả xe, nhân dân cứ nhao nhao, thế là tôi đứt ruột vất đi. Địt mẹ, đúng là bản tính Bắc Kỳ chó, lúc đéo nào cũng chi li chắt bóp, xong rồi chả có cọng lông lồn mà cắn.
ReplyDeleteVào đến Gồng, uôi địt mẹ, bần lông tôi cứ tròn mắt há mồm tưởng thiên đường. Nhà cửa san sát cao cao là. Người đông dư chải hội. Xe lam chại vè vè, địt mẹ nhưng tôi để ý nhất là đồ ăn. Hoa quả thôi thì đủ loại, toàn thứ lạ hoắc. Nào là ông quả xù xì dư mít nhưng ngửi lại thối thối, nào là quả đo đỏ đầy lông... địt mẹ tôi sướng mê. Bừn lông mà, nhiền cái ăn là sướng mẹ gòi.
[IMG]http://2.bp.blogspot.com/-r-7UnDvbIwU/UQY3brNcldI/AAAAAAAAAEg/f6-WXHdhTfo/s400/images+(1).jpg[/IMG]
...
truyện hay hehe, tôi cũng vào NKC đợt đó đó, dcm lần đầu nhìn thấy saigon hoành đéo chụi, tôi đi xe lam bị giật mất cái mũ hehe
DeleteTiếp theo...
DeleteNhưng hóa ra dì tôi ko ở Gồng mà là ở miệt vườn Đồng Tháp, phải đi qua phà đéo gì không nhớ, giờ nó có cầu Mỹ Thuận rồi. Đến Đồng Tháp tôi nhiền ko bằng Gồng, nhưng hoa quả vẫn bạt ngàn. Hơn đứt mẹ nhà quê Thanh Trì, Nụi của tôi dồi. Nói chung Đồng Tháp cũng đéo vấn đề gì.
Nhà dì tôi giầu nhất xóm, phần vì 2 vợ chồng làm công ty thủy sản, phần thì xung quanh tinh bần lông Nam Kỳ nên không đọ được với nhà dì tôi. Với bản tính ki kóp bắc kỳ chó nên Hồi hổi nhà dì tôi đã xây gạch, đổ mái bằng, chú tôi có xe cúp 50, địt mẹ tôi thấy giầu vãi dắm. Xung quanh là nhà hàng xóm, tinh lợp lá dừa, nằm ọp ẹp ven dững con mương, địt mẹ đúng kiểu xóm nhà lá chấm in pho. Tuy nhiên bần lông đấy tôi thấy phong lưu lắm chứ không nghèo, liền bà nào cũng thấy vàng đeo cổ, hôm nào cũng thấy cắn bú no nê, duy chỗ ở thì huơ hoác đéo khác chuồng lợn. Hầu như chả nhà nào làm cửa vì trong nhà có đéo gì đâu mà giữ. Địt mẹ đúng là Nam Kỳ Chó chỉ cắn bú là tài, có chỗ ngủ ngái thì đéo lo. Giời mưa cứ mang chậu hứng tồ tồ trong nhà. Kinh nhất là bần lông Nam Kỳ xây mẹ mả ở vườn, có nhà xây luôn trong nhà, khách vào thì lấy mả làm bàn uống nước luôn, thế mới tài.
[IMG]http://2.bp.blogspot.com/-5xnn5mMFPcI/UQY37uZnazI/AAAAAAAAAEo/AXSetR7rMms/s400/nl2.jpg[/IMG]
Quang cảnh làng xóm thì toàn kinh rạch, ao mương với lại bạt ngàn dừa và cây trứng cá. Thỉnh thoảng lại gặp cái chuồng xí lưng lửng, quây lá dừa, chả có mái che mẹ gì cả, chuồng xí dựng lơ lửng ngoài kinh mương, có cầu tre ngăn ngắn bắc sang. Ỉa ở đó thích rất, sạch sẽ, mát mẻ, lại nghe cứt rơi tõm tõm xuống mương rất vui tai. Riêng chuồng xí nhà dì tôi thì đã có loại ngồi xổm lát gạch men trắng sạch sẽ, mỗi điều tôi không thích là khi ỉa xong lại phải múc mấy gáo nước dội để trôi cứt. Tôi toàn quên nên hay bị cằn nhằn. Sau tôi toàn trèo lên thành chuồng lợn ỉa. Phần vì đỡ phải dội nước, phần vì vẫn không quên bản tính bần lông thích ỉa chuồng lợn của mình. Ỉa chuống lợn tôi thấy thoải mái mà cứt lợn dẫu sao ngưởi vẫn thơm hơn cứt người. Ông lợn kể ra cũng tài tài là.
[IMG]http://1.bp.blogspot.com/-KDRa9ucDuK8/UQY4sK272nI/AAAAAAAAAE0/aLA5PGYXa-U/s400/883742.Jpeg[/IMG]
còn tiếp...
hay haha, dcm anh cóp hết lại thành tiểu thuyết bán đc đó hehehe
Deleteanh để thành cồng ở nhà tôi phí mẹ cả tham luận lừng danh haha
Deleteđược như khu tập thể con Pín còn khá. Mẹ! bọn anh ở nông thôn còn dã chiến hơn nhiều.
ReplyDeleteAnh pín hoặc 1 số người có lẽ nhầm. Cái hố xí mà a pín nói tới là dạng nhà xí (nhà vệ sinh) tập thể có 2 buồng (phòng) hoặc nhiều hơn, đéo nhất thiết phải là 2. Còn "hố xí 2 ngăn" chỉ tồn tại chủ yếu ở vùng nông thôn (có sx nông nghiêp). 1 ngăn để ỉa - ngăn còn lại ủ đầy cứt + tro, cứ thế luân phiên nhau. Làm kiểu này rất sạch sẽ và ít bị mùi thối. ỉa xong lấp ngay tro bếp xuống vừa đủ phủ kín cứt.
ReplyDeletephải rồi, tôi có nói nó ủ ê đéo gì đâu hehe
DeleteThằng chuối tiêu nói như lồn. ở quê tôi đéo có khái niệm ủ cứt. Người ta xây cái bể hình tròn hoặc hình vuông rộng chừng 2 đến 4 m2 cao chừng nửa mét gọi là cái thùng cứt. Đcm làng tôi là dân biển nên đéo có chỗ xây thùng cứt nên phải đi ỉa nhờ 2 cái thùng cứt của làng bên cạnh. Mà địt mẹ bọn BKC hùi ấy nó tiết kiệm gạch hay sao mà bỏn toàn xây thành thùng cứt một hàng gạch (bj giờ gọi là xây tường 10) chứ đéo phải xây 2 hàng (tường 20) thành thử bỏn phải cám một cái cọc để lấy chố vịn lúc leo lên và lúc ngồi ỉa. Chính cái cọc này mà bao thằng bji lộn cổ xuống thùng cứt. Tôi cũng bị một lần. Đcm nó hum đó thằng mặt lồn nào vào ỉa trước quên không mang giấy chùi hay sao mà nó lại trịn mẹ đít lên chỗ cái cọc. gớm cứt cứt là.lúc đó mình nhõn mõi ngón tay lên đầu cọc để bước lên thành thùng cứt chông chênh thế nào lộn mẹ cổ xuống thùng cứt. CACC ơi địt mẹ nó một biển giòi. Giòi nhiều không thể tả. nó bò lúc nhúc trắng xóa cả thùng cứt chứ đéo đùa, cục cứt rớt xuống chỉ chớp mắt là các ông giòi bu đặc. mà lâu lâu lại có thawfgn ngã lộn cổ vào thùng cứt mới ác chứ. trời ui nó thúi cả làng hửi luôn thề đéo nói phét. sợ nhất là nó chui mẹ vào tai.
ReplyDeleteCon mu lồn nài biết cặc gì mà đòi bật tôi? Hãi chỉ ra tôi nói dư lồn ở chỗ nào? Con nài chắc đéo gì đã biết "hố xí 2 ngăn" trông nó dư lào.
DeleteAnh Pín ở thành phố chắc đéo biết chùi đít bằng lá hay lấy que quẹt cứt nhỉ
ReplyDeleteÁ đù, cứt cứt cứt, thời nhỏ bần lông quê tôi cũng đi ỉa vào cái hố đất vuông bắt 2 cái cây ngang qua và quây lại bằng lá dừa nước hoặc tấm gỗ, đkm, mỗi lần trời mưa thì cứt cũ cứt mới hòa lẫn với nước và dòi bọ trôi lềnh bềnh trong hố nhìn hãi hãi là.
ReplyDeleteHàn Lội bi giờ vưỡn đầy hố xí ko phải 2 ngăn mà dững 6 ngăn vưỡn có cửa hình chữ Z .Dưng mờ hông thấy dân Cổ Nhuế đến hót nữa .Cổ nhuế bi giờ chuyển nghề đan quạt hết rồi
ReplyDeleteHàn Lội bi giờ vưỡn đầy hố xí ko phải 2 ngăn mà dững 6 ngăn vưỡn có cửa hình chữ Z .Dưng mờ hông thấy dân Cổ Nhuế đến hót nữa .Cổ nhuế bi giờ chuyển nghề đan quạt hết rồi
ReplyDeletenhà em cũng có hố xí tập thể lúc đầu có cửa sắt về sau đéo thấy cửa đâu cũng đéo cần che chắn nữa he he
ReplyDeleteHồi 1985 tôi ra nhà thằng bạn ở Trạm Trôi-Hoài đức cả làng có mỗi 1 nhà xí tại đầu làng, tôi với thằng bạn lấy xe 67 của ông già nó ra đồng ỉa. Khốn nạn nhất là hôm bị đau bụng đi tướt đéo có chỗ ỉa, nghĩ lại vẫn còn kinh.
ReplyDelete