Friday 29 August 2014

Ngu ngơ... nghề giáo

 Bây giờ thế nài, các bạn tôi làm giáo vào đây tôi lạy 1 lạy trước, gọi là có nhời xin lỗi he he.




 Xong nhá các bạn giáo, giờ là phần tham luận.

Giáo lừa, đc tôn vinh là nghề cao quý.

 Ở trường đéo nào mà chả có câu : " Cô giáo như mẹ hiền".

 Thủa xưa, có câu : dạy 1 chữ cũng làm thày, dạy nửa chữ cũng làm thày hay bán tự vi sư, 1/4 tự vi sư, 1/8 tự vi sư cũng.

 Thời bao cấp, có chị đéo gì hát bài: " em đứng giữa giảng đường hôm nai..... đéo gì bùi ngùi ý.... rồi ngân nga câu cuối : thời đại....mmmmm  mới.... "
  Tổ sư câu cuối ngân lên như xé vải, cô ta mừng vì thành giáo viên, chả học hành lồn gì.


 Quỳ hết xuống dcm.

  Tôi dạy bảo anh chị bao nhiêu điều khôn-lỏi, bao nhiêu ý đẹp nhời hai, bao nhiêu áng thơ bất-hủ, bao nhiêu con-tự rồi, mà chưa 1 thàng nào con nào nhận tôi làm thầy, ngược lại, tổ sư chửi tôi lem-lẻm dcm đen.

 Bao nhiêu 20/11, tôi chưa đc 1 nhời chúc, 1 bông hoa............
 1 cái phong bì tổ sư đen hehe.

 Vì anh chị có coi tôi là thầy đéo đâu, và tôi cũng đéo coi các anh chị là trò, khi tôi ra 1 stt, tổ sư chửi nhau loạn xạ, gúc liên hồi đặng nhét cứt mõm nhau....

 Và khi chúng ta tranh luận kèm chửi bố nhao ra để lòi ra vấn đề, ta học đc bao điều mới mẻ với những thông tin moi đc từ Internet aka máy tính. 
 Đó chính là giáo dục đó, chúng ta học được từ nhau, tất nhiên chả thàng đéo nào phải nịnh thàng đéo nào. 
 Anh nào đéo tham luận chỉ hóng thì miễn chấp.

 Cần đéo gì Giáo với bảng đen phấn trắng viết bụi mù mịt hứng chí đập phấn bốp 1 phát vào bảng giật thon-thót cả vách lồn bên phải!!!.
.. Sau đó bên trái...

 Các anh chị giáo, với tâm lí nghề cao quý đưa con chữ cho thiên hạ, có lẽ không ưng với công nghệ triềnthông lắm, vì 1 vấn đề anh chị dạy trẻ, có thể không chuẩn nếu đào sâu và rất sâu từ nhiều nguồn, từ những ngôn ngữ khác do nhiều người khác nhau viết ra, chứ ko đơn thuần chỉ là 1 quyển sách giáo khoa chi-chít con-tự đc soạn bởi những cái đầu đặc sịt phân bò thảo luận từ những cái mõm nồng hơi diệu, tôi lạ đéo gì mấy anh ăn hại bên bộ Dục. 

 Trẻ đéo đc bật anh chị, vì chúng bị nhồi câu "tôn sư trọng đạo", câu đó, lại chính anh chị dạy chúng, đại để là thầy đéo bao giờ sai hỡi ôi.....

 Nhưng sự thực, nhiều vấn đề, chưa chắc anh chị đã đúng, trẻ con, thật đáng thương, bị truất quyền phản biện, vì chỉ biết có độc anh chị, anh chị là chân lí với những đầu sách từ bộ Dục.

 Anh chị giáo, thực ra chỉ là người bán thông tin và kinh nghiệm, hãy nhớ, anh chị là NGƯỜI BÁN, như bán xi líp tầu 50k/ tá, bán dưa muối 5k/ túi ni lông, bán thịt chó 100k/ đĩa. 

 Anh chị chả là cái đéo gì, anh chị là người bán hàng. 

 Nhưng anh chị bán toàn những thứ bố láo, địt mẹ kiểu bán gà thải tầu mà lại kêu là gà quê, Nho phan rang kêu là nho Mĩ.

 Bọn mua thì đéo biết đàng nào mà lần, vì có độc 1 nguồn từ giáo, tin sái cổ, chúng có gì để chọn, tổ sư có dám bật lại giáo không? 

 Khi Giáo dạy trẻ rằng Bác hồ kính yêu ra bến nhà Gồng trong một chiều mây xám là đi tìm đường cứu nước, đứa nào dám vặn giáo rằng : sao cô biết ?

 Cô đéo biết, đéo ai biết, thậm chí Bác kính yêu cũng chưa chắc đã biết hôm đó đi đâu???

 Ấy là ví dụ thế thôi nhé hehehe không lại bảo tôi thối mồm.

  Đó là anh chị là độc nhất, học sinh đéo đc chọn ai khác, toàn bộ xứ này học kiểu đó, 4k năm rồi, gọi là kiểu nhồi sọ, đéo cho bật, đéo cho phàn nàn, anh chị giáo, mở mồm ra là chân lí, là xưng hùng thiênhạ, trẻ con nghe há hốc mồm, gật như bổ củi. 

 Giáo, khi thi vào nghề giáo, toàn quân nghèo khó ngu dốt.

 Nghèo, chọn sư phạm để trốn học phí.
 Dốt, chọn sư phạm vì các trường khác trượt con mẹ nó hết.

 "Chuột chạy cùng sào mới vào sư phạm", tôi hiểu câu đó, anh chị cũng hiểu nhẻ.

 Chứ bố hay mẹ hay họ hàng các anh chị làm giáo, họ sẽ cấm anh chị thi vào sư phạm nói thế cho nhanh, họ biết thừa mẹ sau cái vỏ hoàng nhoáng, thì đói như trâu Sapa gặp tuyết.

 Anh  chị dạy thì được trả lương, dù lương ít hehe. |Anh chị có dạy không công đéo đâu, thiếu 1 cắc bạc, anh chị kêu đến tận tam tòa đéo nói phét.

 Trẻ học, thì bố mẹ nó cũng phải trả tiền? anh chị là người được trả tiền để bán kiến thức. quán triệt chưa đã, và nghề của anh chị chả có cái đéo gì cao quý hơn nghề múc phân, móc cống, thợ lò, ghi đề, đòi nợ thuê... đòi nợ thuê chuẩn vì anh chị thù dai lắm.


(ảnh ăn cắp)


  Cơ mà tôi đéo chửi anh chị, vì anh chị đéo có lỗi nhiều, cơ chế này nó thế hehe, tôi chỉ nhắc anh chị ràng, anh chị đang ở vị thế nào, và hãy tôn trọng trẻ con, khách hàng của anh chị.

 Giờ lại quay về cái mái tính bảng hehe, vì tôi có cơ sở để tin, chính các giáo phản đối mái tính bảng vào trường nhiều nhất hehe.
 Khi có mái tính bảng, anh chị có-lẽ bơ vơ, với công nghệ mới, và anh chị lòi mẹ đuôi là anh bần nông đái cóng dốt IT, chị lực điền 2 tay 2 tay xô nước gạo..

 Anh chị sẽ bị trẻ bật như tôm và bỏ lại phía sau hỡi ôi...

 Hết cả tinh tướng... đau xót..

 Mái tính bảng sẽ đưa trẻ việt nam vào 1 lối rẽ mới hoàn toàn về giáo dục, đây là thời của công nghệ, và cách dạy nhồi sọ 4k năm có thể sẽ chấm dứt, trẻ sẽ có nhiều nơi nhiều cách để tiếp nhận và xử lí những gì nó đc dạy.

 Và nếu anh chị giáo đéo tin vào chính những gì mình dạy, hãy chịu khó Google kĩ bài giảng hehe, hoạc hãy bỏ con mẹ nó nghề. 

 Thật ngu xuẩn khi dạy những thứ chính mình cũng đéo rành. 

 Và chỉ chục năm sau, anh chị ( lúc này mất dạy rồi ) có thể ưỡn ngực tự hào mà nói : 

 - THỜI BỌN TAO LÀM GIÁO, CHÚNG NÓ  (lũ trẻ)  NGU ĐẾN KINH HOÀNG...!!!.




 ( bài biên xử dụng tham luận của anh Y cà Pháo aka Mìm mím, 1 trong thập đại trưởng lão quán Bựa lừng danh có  nhan đề : "Nghề giáo, nghề củ lồn", tôi đã nhắc anh mở blog mới để có thể ghi nguồn, vì blog trên yahoo của anh đã hỏng, xin cảm ơn anh ) 











Tuesday 26 August 2014

ca phường

  Dạo 2007, ở Hanoi có lệnh cấm tiệt để xe máy trên hè, gọi là đường thông hè thoáng.


 Đây là chủ trương đúng, cơ mà quá khó để thực hiện,  thàng nào cũng nó 1 xe mái, đi bộ thì chúng nó lười, thành ra cấm chỗ này lại lòi chỗ khác, bắt đéo xuể. TW đã cố hết sức, cơ mà tổ sư dân nó vô pháp vô thiên đéo đỡ đc.

 Hồi đó tôi phong liu rồi, có 1 xe win 100 để đi nhẹ nhàng, 1 CBT 125 để chở vợ. Hồi đó mới chuyển sang sống ở Hanoi towers, từ thàng bần nông diệu lòng móc cống, tôi nhảy vọt lên hàng thượng liu, vênh vang coi thế gian bàng nửa con mắt.

 Ở sát rạp tháng 8, có hàng cá hồi với thịt bò úc hay Mĩ gì đó, gớm chết chết thịt ngon ngon là, tiền đéo phải nghĩ, vợ hay lục ví, hễ thấy hết tiền là nhét 2 triệu vào, từ đó tôi không phải vay nợ bạn Kều nữa.

 Hôm đó đi cái cbt 125, xe này ông anh hehe cho không, để chở vợ cho nó hoành, xe cũ rồi, hay bị bỏ 1 xi lanh, động cơ kêu như xóc ốc, mà nặng, tôi đéo ưng.


 Tôi thấy hè thoáng tôi ưng, liếc đéo có ca tôi đàng hoàng treo mũ vào ghi đông, dựng xe trước cửa hàng, vào mua khúc cá hồi với miếng bò úc. dọc hè, có nhiều biển cấm để xe máy, cơ mà tôi bần nông kinh buồi gì.

 Vừa vào chọn đc miệng cá với cục thịt, thì nghe tiếng đen đét, tổ sư nhanh đéo chịu, 2 anh dân phòng và 1 anh công an to béo đen đã có mặt ngay. tiếng đen đét là anh dân phòng đập tay vào yên xe.

 Tôi lao ra, bẩu : "Các anh ơi làm ơn...." .

 Anh CA to béo bảo không nói nhiều, về đồn giải quyết.
 Tôi bảo không không, làm ơn cho em xin lại cái mũ thôi.

 Anh dân phòng trả tôi cái mũ, các anh chọc dùi cui gỗ vào bánh trước, nhấc đầu xe lên.
 Tôi cầm mũ bảo  anh ca mập: "trời mưa đến nơi ( mây đen với gió đang vần vũ thật hehe) anh tha em làm phúc, cái xe này nặng khiêng dài khổ bổ mẹ ra???"
 

 Anh ca khoát tay chỉ lên trên : Phường ngay kia kìa..

 Quả nhiên ca phường cách đó có vài trăm mét hehe..
 Xe này, tôi đủ giấy tờ, lỗi đỗ trên hè nhẽ phạt đôi lít hehe, tôi bảo các anh: "Vâng thế các anh dừng tay em mở khóa cổ các anh dắt đỡ nhọc, tý em lên phường nộp phạt lấy xe sau!!!".

 Rồi tôi thật thà: " Nhà em còn 1 xe nữa ko lo lắm"

 2 anh dân phòng dừng tay, tôi ra mở cho các anh khóa cổ, tiện tay lấy luôn cái áo mưa dưới yên.

 Anh ca nhẽ là người khoáng đạt, về phường chác lười đụng giấy tờ, trời chiều mưa gió đến nơi chắc các anh ưng chui mẹ vào quán bia ngắm phố xá nhạt nhòa bong bóng hơi con cạc đâu giấy mà với lằng nhàng, anh bẩu:
  -thôi địt mẹ lần này tao tha.

 Tôi tự nhiên hâm, tôi bẩu: 
"thôi các anh cứ dắt về phường tý em ra nộp phạt cho đúng luật khỏi làm khó các anh..."

 Anh hét : 
  "Thôi cút mẹ mày đi, địt mẹ thàng này như Xuân Hinh..!!"

 Thế là tôi cút, chả lẽ bắt các anh nộp phạt ngược cho tôi vì tội đéo thi hành công-vụ.








Monday 25 August 2014

Mái tính bảng thì sao?

 VN đang rộ lên chửi, chửi máy tính bảng.

 Bộ dục đang cân nhắc, để trẻ em sử dụng mái tính bảng như 1 công cụ học tập.

(ảnh ăn cắp)

 Chuyện trẻ học máy tính là cái khỏi cần bàn nhé, ở tây hay ta, 1 tuần trẻ vẫn có vài tiết máy tính, tất nhiên trường giàu, trường làng nghèo thì khỏi.

 Hồi bé tôi học, sách giáo khoa cũ, của lớp trước thải ra, cả lớp tôi đều học bằng sách cũ, khỏi cập nhật, khỏi cải tiến, vẫn quyển sách đó, rách tan nát, gáy sách cong lên, tan hoang. thế mà vẫn phải học, bảo sao giáo dục đéo khá đc hehe.

  Tôi nhớ 1 dạo, các báo rộ lên chửi, do trẻ phải khiêng cặp quá nặng, quả nhiên cái cặp trông quá khủng so với xương vai trẻ. vậy cái máy tính bảng ít nhất giảm đc việc này, vì nó tổng hợp tất cả các sách giáo khoa. Có anh chị nào cãi vụ này không???

(ảnh ăn cắp)

 Anh chị đang sống ở 1 thế giới luôn thay đổi, khi có bút bi, bút máy, anh chị nào quay lại với cái lông ngỗng và lọ mực không? hay cây bút lông và đĩa mực tầu? 
 Việc để trẻ em làm quen với công nghệ thông tin, và học tập theo kiểu mới và xu hướng tất yếu, ở Anh, trẻ cũng phải mua máy tính bảng, bố mẹ trẻ cũng kêu ỏm về tiền, cỡ 300 £ ( chục củ ) cho máy tính bảng, họ chỉ than về tiền, chứ lợi ích rành rành của máy tính bảng họ không hề phản đối.

 Ở VN, anh chị có điều kiện vẫn cho con chơi với ipad vài giờ 1 ngày có gì mà xoắn nhẻ? tích hợp hết sach giáo khoa vào, dạy con cách học với gúc, tôi tin, trẻ sẽ năng động hơn rất nhiều,  các thầy cô giáo hơi ngu 1 chút sẽ bị trẻ bỏ lại phía sau, nếu chúng dùng thạo máy tính bảng.

 Và tự trẻ sẽ phát hiện đc lời thầy dạy có bố láo hay không, khi chúng dùng gúc nhanh như có thể. lũ giáo bần nông hãy coi chừng.

 Các anh chị mở mồm ra là phản đối, đéo cần biết máy tính bảng có lợi hay hại, vì sâu thảm trong tâm anh chị là 1 thàng 1 con bần nông khố rách, động đến 3 củ 5 củ là thụt mẹ nó trĩ vào, và hò nhau dìm cái máy tính bảng.

 Các chị đòi cải tiến giáo dục, và khi chúng vừa nghĩ cách để cái tiến 1 cách nhanh nhất, thì lũ quái thai thi nhau xúm vào dìm hàng do tiếc tiền. và hơn thế nữa, do gato mới món tiền mà anh chị tin là bọn bộ Dục đớp đc thông qua trương trình máy tính bảng. He he, ai cũng đớp, sao ko cho bộ Dục đớp tý, nếu có mà đớp???


  Giờ tôi giả sử, máy tính bảng sẽ đc phát không cho học sinh học, các bố mẹ có ưng không?? 
 Tôi tin là gật đầu sái mẹ cổ, và luôn mồm ca tụng bộ Dục nhân nghĩa quá.
  Hãy nói :"tôi đéo có tiền".  Thế thôi, và để cái máy tính bảng yên.


  






Sunday 24 August 2014

Chiện đi ngược chiều

 Dạo đó là 5 năm trước tôi vẫn uống bia ở Lê ngọc hân, tối đéo nào cũng bú đến 10h hoặc hơn, gọi vài hảo hữu đến, gớm vui vui là.

 Thế nào TW cấm mẹ phố Lò đúc thành 1 chiều từ ngã 5 phan chu trinh đến ngã 4 nguyễn công trứ, giờ thế nào tôi đéo cần biết. 

 Tuy vậy buổi tối khi bia về tôi vẫn quen mui đi ngược chiều 1 đoạn Lò đúc, đéo gì đêm hôm xe cộ đéo có đéo ai bắt thì phiên-phiến đi hehe dcm.

 Ngay cả thời điểm này, vào đêm khuya hay sang sớm, dân đen vẫn đi ngược chiều vượt đèn ầm ầm, anh chị tập thể dục sáng lạ đéo gì, bà triệu với phố huế bà con tuyền đi ngược chiều.

  Đéo phải do ngược chiều gần hơn, mà là cái thú của cao thủ Lừa thích ỉa vào pháp luật. 

 Tôi cũng đéo ngoại-lệ anh chị ạ.

 Lại chiện ngược chiều dcm đen.

 Hôm đó vửa đi đc 1 đoạn từ ngã 4 dcm hòa mã-lò đúc đến giữa nguyễn công trứ-lò đúc thì tôi bị 2 anh dân phòng xông ra, tóm dính, dcm đang say quá đéo nhiền kịp, chứ trình tôi, với kinh nghiệm lái xe, nhiền mối nguy biết ngay dcm say hại thế đó.

 Anh dân phòng là tay chuyên nghiệp, tôi ko phản xạ kiệp, bị tóm dính, tuy nhiên tôi kịp chưởi địt mẹ mày gọi thàng công an ra nói chuyện với tao. Gặp dân phòng tôi hay chửi phủ đầu câu đó, các anh tức lắm nhưng đéo làm gì đc tôi hehe.

 Anh Dân phòng cáu lắm, anh muốn đánh tôi, nhưng hehe anh đéo biết tôi là ai, cái này hay lắm nhé, họ chỉ dám vô pháp vô thiên đấm anh, khi biết rõ anh là loại mạt hạng súc vật, chứ lúc mới làm-quen, họ đéo dám đấm ngay, nhỡ đấm đúng con ông to thì vỡ nợ, ai chả muốn giữ mối làm ăn...

 Anh dân phòng lôi xe tôi lên hè, rút phắt chìa khóa cái win100 thân yêu của tôi, rồi gọi anh ca béo bụng.
 Anh béo bụng đến, hỏi giấy tờ, tôi nói tôi quên ở nhà.
 Thực ra tôi có đăng kí, nhưng tôi đéo đưa, đưa làm đéo gì, khi họ cầm giấy, nghĩa là họ tóm đằng chuôi, tôi phải ở nước lép, tôi bẩu tôi quên.

 Lúc này tôi thấy anh dân phòng đang lăng xăng hóng hớt xông ra bắt 1 xe khác, và anh bị bắt kia, i như tôi, đòi gặp công an để giải quyết, anh ca bụng béo lại lật đật xông ra làm việc với anh kia.
 Lúc nài thế đéo nào hơi bia nó ngấm, tôi cắm đầu xuống cống, chực nôn....

 Trong cái rủi, có cái mai, các quý anh chị ạ.
 nước cống đen, có thí đèn vàng vàng chiếu vào, tôi nhìn được mặt tôi ở trỏng, địt mẹ vửa thông minh vửa đẹp trai.

 Vụt nhận ra, tôi có thể mở khóa cái win thân yêu bằng bất kì chìa nào, vì nó cũ rồi, và anh dân phòng quên khóa cổ.

 Thế là tôi cắm đầu vào cống, giả vờ nôn oàng oạc, địt mẹ miu cao vửa này ra, lập tức tỉnh như sáo thế mới tài, tôi đéo đối thoại nữa, lết từ cống ra hè, nắm co giả vờ trúng gió.
 Anh công an béo bụng lẫn anh dân phòng đều chán ngắt, họ đầu tư vào con mồi khác, kệ mẹ tôi co quáp, tí lại rúc đầu xuống cống.
 Đúng lúc anh béo bụng và anh dân phòng ( họ có 1 anh nữa nhưng ở xa tít ) xô vào bắt 1 xe mái khác, tôi tra chìa khóa nhà, mở tíc phát, dắt xe, đạp nổ, dcm cái xe win thân yêu như đùa tôi, đạp mấy phát mới nổ hehe. Gớm sợ sợ là.
 Tôi vào số 1, bốc mẹ đầu phát cho máu, phi thảng hehe, định chửi ngoái lại 1 câu địt con mẹ chúng mài...

 Nhưng nhận ra gây thù chuốc oán làm với CA chỉ có thiệt hehe.





  

Thursday 21 August 2014

tết về (tiếp)



 Tết xưa tôi ưng lắm, bắt đầu từ ông công táo là không khí lắm, nhà nào cũng mua lá dong, đem ra giếng rửa, khu nhà tôi có 1 cái giếng chung, bờ giếng nứt nẻ luôn gỉ nước vàng có váng đọng thành vũng ở những chỗ mất xi măng, sau có nước máy, giếng bị bỏ không, đầy rêu, nòng nọc và nhái.

 Mấy anh lớn bắt đầu cuốn pháo bằng vở học sinh, thời đó chỉ có 3 loại giấy nhân dân đc dùng: báo đảng, vở học sinh và xịn nhất là họa báo liên-xô, họa báo đéo chùi đít đéo quấn pháo đc nhưng dùng dán mẹ lên tường hay bọc vở thì vô đối, sao phải bọc vở thì tôi đéo biết, nhưng học sinh hồi đó phải bọc 1 lớp giấy nữa lên cái bìa quyển vở, rồi dán nhãn vở lên. nhãn vở đề tên, trường, lớp và năm học. nếu dán lên tường thì cắt ra tuyền hình gái đẹp.

 Thuốc pháo và ngòi các anh mua đc ở làng Bình đà, trước tết lũ lượt đạp xe đi mua, thế là quấn, tết lại thành từng băng.

 Tôi lúc nào xin đc tý tiền hay ăn bớt đc thì chỉ mua pháo, tôi nhát pháo lên mua loại pháo nhỏ xíu có màu xanh đỏ, với cây hương, tôi gí vào, quăng ra, quả pháo nổ cái tẹt, phê phê là.
 Tết về, nhân viên nhà nước như bố mẹ tôi sẽ đc mua quà tết, là 1 bọc to, bên trong có:
 1 băng pháo, cái dcm băng pháo này có lúc rất phò, có năm xịt, đốt đéo nổ đến 3/4 băng, nhẽ bọn bảo quản ném nó xuống nước trước khi bán hehe.
 Một chai diệu chanh hay cam hay, tên đéo quan trọng, đều là nước lã pha cồn, 1 loại diệu bú vào đau đầu 100% luôn, nhưng được cái ngọt, thời đó đường hiếm, ngọt nhân dân ưng.
 Mội gói chè bồm, hay bị mốc, gói trong tờ giấy sơn vẽ xanh đỏ nhòa nhoẹt.
 1 hộp mứt, cái này tôi ưng lắm, bên trong có dăm hạt lạc bọc cái gì trăng tráng, nhiều sợi dài dài trắng cũng gọi là mứt dừa, mấy cái mứt cà chua màu đỏ hay táo đen hay bí vàng vàng tôi đéo ưng, mọi thứ trong hộp mứt đó ăn đều ngọt ngọt. 
 Một cái bì lợn khô, gọi là bóng, sao lại có bì lợn khô trong gói đó thì tôi chịu, nhưng có, miếng bì đó mẹ tôi sẽ ngâm nước cho mềm ra, rồi thả vào nồi canh, gọi là canh bóng, miếng bì đó ăn chả mùi vị đéo gì.
 1 bao thuốc lá, điện biên hay sông cầu, tất nhiên hồi đó không có đầu lọc, nhân dân hồi đó hay bắn thuốc lào hoạc tự cuộn lấy hoạc mua thuốc cuộn, bọn trẻ con tôi vấn râu ngô vào bắt chước hút, ho sù sụ. 
 1 xấp bánh đa nem, thường rách ở nơi buộc lạt, dùng để gói nem.

 1 gói đường, ít hạt tiêu, 1 gói mì chính ( mì-chính hồi đó cực quý, mới có câu ví : "lồn lạ bằng 1 tạ mì chính", tức mì chính rất là quý, từng hạt 1, vậy mà cái kia vẫn hơn !!! ) , 
 Vào bữa ăn ở quê, các cô tôi  hay chấm đầu đũa vào bát nước rau, rồi vảy đi, rồi chấm vào lọ mì chính, những hạt mì chính dính vào đũa sẽ đc cho vào bát nước rao, ngoái đều lên, sau đó nếm thử nước rao và gật như bổ củi : " ngọt, ngọt lắm rồi".

 Thế là tết về.

 Cơ quan bố mẹ tôi mổ lợn phát cho nhân viên ăn tết, tôi đc đi theo, tôi thích lắm, vì được lên phố, chỗ đó đối diện với bọn Time city bây giờ.
 Tôi chứng kiến các ông lợn bị lùa xuống xe tải, dễ đến chục ông, bị quây lại bằng các linh tinh tre ván. 
 Các nhân viên nam lúc đó thành những anh đồ tể chuyên nghiệp, họ xúm vào bình luận con này lòng ngon, con kia nhiều mỡ, con kia nhẽ sắp chết bệnh đến nơi. Vài nồi nước sôi được đun, góc cơ quan biến thành lò mổ, bọn trẻ con tôi chạy nhảy tung tăng xem các bác chọc tiết pha thịt, các tấm lá chuối đc trải la liệt để chia thịt, cơ quan hồi đó nhiều cây chuối, tại sao thì tôi chịu. tiếng lợn kêu váng trời.
 Thật tôi chưa thấy hôm nào vui hơn thế, tôi đc ăn 1 bát nhỏ óc lợn, cái đó ăn luôn vì có lẽ hơi khó-chia, và trên các tấm là chuối, mọi người nín thở xem chia thịt, ví dụ cái đuôi con lợn sẽ chia cho 5 nhà, thì cái đuôi sẽ đc các tay chuyên chặt làm 5 khúc, phần bé thì dài, phần gần lồn lợn thì ngắn, thế là ném vào các phần thịt đang chờ trên lá chuối.
 Riêng cái dồi và nội tạng sẽ đc luộc lên, vì dồi chưa luộc không thể cắt nhỏ để chia, mới lị phải bồi dưỡng tại chỗ các đao-thủ, thế là những món luộc sẽ đc chia nhau đánh chén ngay, đó là lí do tôi đc cắn bát nhỏ óc lợn, gớm lần đâu tiên trong đời đc ăn món đó, ngọt thỉu đi.


 Sau đó tôi ngủ mất, không nhớ về thế nào, hôm sau nhà nhà vang lừng tiếng thớt, các nhà rửa lá rong rồi xúm xít gói bánh chưng, có 1 miếng thịt mỡ thật to ở chính giữa cái bánh, bố tôi chỉ biết gói đùm, tức là túm mẹ tất cả lại, bánh trông xấu cơ mà thời đó cần đéo gì đẹp. kiểu gì ông cũng gói cho 2 anh em tôi 2 cái bánh nhỏ riêng.
 Thế rồi nhà nhà củi lửa đun bánh, tôi luôn nói sẽ ngồi canh nồi bánh tới sáng, nhưng toàn ngủ lúc nào ko biết. 
 lúc vớt bánh là ngày hội, trẻ con xúng xính áo mới đốt pháo đì đẹt, người lớn vớt bánh rồi xếp chồng lên nhau rồi ép cho ra hết nước, tôi xí phần cái bánh nhỏ. 

 Bánh chưng sẽ đc cắt từng miếng nhỏ, dụng cụ cắt chính là cái lạt gói bánh, mẹ tôi bóc 1 mặt, rồi đặt lạt lên 1 mặt giống cờ nước Anh, úp cái đĩa lên, rồi lộn lại bóc nốt mặt kia, sau đó túm 2 đầu lạt và kéo nhẹ, thế là cái bánh đc cắt. 

Tôi thích gặm những tý tý thịt mỡ với đậu dính ở các sợi lạt, mẹ tôi hay nhắc sợ tôi cứa lạt vào mồm.

  Những ngày sau đó, cả khu tập thể nhà tôi rộn tiếng cười đùa, các bà vợ không đánh trẻ con vì những cơn bực dọc vô cớ.

 Tiếng cười, quý anh chị ạ, sang sảng khắp nơi..



  





  







Tuesday 19 August 2014

chuyện Làng - trình luận cầu đề

Dạo thất nghiệp, tôi ngoài trình luận thơ đề, thì có trình tính cầu đề.

 Cầu đề, nghĩa là làm toán, tính xem hôm nay đề về bao nhiêu. Tôi có trình cộng trừ nhân chia tính nhẩm, ngồi bắt cầu đề.
 Nói cho dể hiểu, ví như hôm kia đề về 07, hôm qua về 17, hôm nay về 27....... thì tiên nhân đứa nào đéo tính ra đc ngài mai nó sẽ về hehe 37. Nghe ngon nhẻ?? 

 Ngày đéo nào tôi cũng ngồi luận cầu đề, tính tính nhẩm nhẩm mượn cái bút bi ghi ghi chép chép.

 Chị Ngãng hay hóng hớt để đánh theo tôi. 

 Chị làm nghề bán thịt, chị có 1 phản thịt, ruồi luôn bu đen đỏ, chồng chị đạp xính lô, buổi sáng vợ chồng chị dậy sớm bắt con hàng ( là ông lợn ) rồi bày lên 1 cái phản thịt, chị 1 tay dao, 1 tay giũa, mài xoèn xoẹt luôn tay.
 Buổi chiều, thịt bị ruồi bâu và bắt nắng cong và đen như ba-via lồn, chị xẻo những miếng đen, vứt 1 góc, miếng thịt lại trông tươi, chị hay gọi ép mẹ tôi mua khi thịt ngon, khi thịt xấu, mẹ tôi có dừng xe mua, chị cũng hất giũa đuổi đi.

 Chị hay nhẩm nhẩm trong mồm câu : " chân tay to buồi dài, buồi dài chân tay to". đó là câu chị hay nói khi vui vui, sau thành luôn mồm vì tôi xui chị, tôi bảo :

  " mỗi lần tôi thấy bà lẩm nhẩm câu đó như thần chú ý, khách đông hẳn, hôm nào bà đéo nhẩm câu đó là i như rằng ế sưng lồn lên". ( hồi đó chưa có từ vãi lồn).

 Chị tin tôi, những lúc ế lại mài dao vào giũa xoèn xoẹt và niệm : " chân tay to buồi dài, buồi dài chân tay to!!!". lắm lúc quen mồm bị mấy bà già mua thịt chửi : tổ sư con thần kinh hãm lồn kia!!!

 Tính chị ham cờ bạc, thiếu chân là chị vứt mẹ phản thịt cầm bài.

 Chị đánh tiến lên rất dở, toàn thua, sau đó, chúng tôi chuyển sang chắn thì chị hoàn toàn vỡ mồm, chị học đánh chắn, vứt mẹ cả phản thịt cả trưa ( nói cho công bằng thì trưa cũng ít khách ) và nhập hội chắn với tôi, suốt cả đời đánh chắn của chị, tôi chưa thấy chị thắng lần nào, chị chuyên bị bắt báo ( tức mắc lỗi) đền cả làng. ù 3 đầu thì chị hô bạch thủ, phá cạ ăn cạ, ù đéo có lèo cũng hô có lèo, chỗ tiền bán thịt của chị teo dần.

 Chị đéo chăm lắm, bán hàng đéo gì mà toàn bỏ đó chơi bác với bọn tôi, tôi nghi chị có võ công, chị lùn, tròn ủng, 1 lần đang oánh tiến lên thì chồng chị, 1 anh đạp xích lô chân dẻo bất ngờ từ đâu xong tới đạp chị 1 phát, chị lăn tròn như 1 trái banh thịt, bay xa dễ đến 20 mét, nhưng chị đứng dậy ngay, chả hề hấn đéo gì, chồng chị định song phi tiếp thì mọi người can, chị biết lỗi, ắng ngắt.

 Hôm sau tôi cứ thác mác, bà luyện đc chiêu đéo gì mà lăn tròn hay thế? 

 Một chị nữa cùng hội tiến lên tên Vàng hành nghề ghi đề thuê, chị chỉ làm việc vài tiếng vàng ngọc buổi chiều, còn sáng thì đánh tiến lên hoạc chắn cùng hội bọn tôi. Nhà chị luôn sẵn sàng thành sới bạc.

 Chị có 1 quyển sổ mơ riêng, ai mơ gì hỏi chị, chị sẽ tra sổ mơ cho, quyển sổ của chị là bảo bối, chị đéo cho anh mượn, mỗi lần tôi mơ đánh nhau, chị lai bảo con nài con nài, nhưng phải là đít 7, rồi chị hay bảo mài đánh cả đít 7 cho chắc, nhưng tôi thích ăn dày, chỉ đánh 2 con là cùng, nếu về con khác mà vẫn đít 7 thì lại tiếc, chị lại chửi địt mẹ mài đéo nghe tao ngu chưa? 

 Gần đó có thàng Lục Lạc. cỡ 17 18 , thàng nài ông nó làm to phết bộ công an, ông nó lắm tiền, giấu trong tủ, nhưng thằng cháu có tài "rung tủ", tức lấy trộm tiền nhà. làng tôi gọi là rung tủ, ý là ôm cái tủ mà rung là tiền lọt ra khe, tiền ông nó nhiều, nó thửa đc chìa khóa tủ riêng, ngày đá một ít.

 Nó mơ chuẩn tổ sư cụ nó, nó hỏi chị Vàng giải giấc mơ, chục lần thì nó ăn đến 5 lần, hôm thì mơ cháy nhà, hôm thì mơ gẫy rang,  bọn tôi phục nó rất.

 1 buổi chiều tôi đang tìm cầu đề thì nó ra nói :

 -Bà vàng tôi mơ địt lợn thì đánh con gì??  cả làng cười ầm ĩ.

  Chị Vàng chửi địt mẹ mày mơ hiểm quá đi, rồi chị lật sổ phán : 18 81 nam thò nữ thụt bóng lên tổ sư bố thàng địt lợn.

 Hôm đó đề về 82, nếu nó đánh Nam thòi 1 nước, tức 81 mà thành 82 là nó ăn đủ, 2 anh xe ôm đánh ké trúng luôn.

 Mà tôi cũng lạ thàng này, nó muốn lấy nhui tiền của ông nó thì nó lấy đánh đề làm đéo gì hehe.

 Mấy hôm sau nó lại lử thử ra :- Bà Vàng ( làng tôi, vợ chồng thì xưng mày tao, còn đâu gọi bà xưng tôi ông xưng tôi, đéo tuổi tác đéo gì ) tôi lại mơ địt nhau???  mấy thàng tôi lại rồ lên hóng...

  Lần này địt trâu hả??  chị Vàng hỏi kháy, bọn tôi cười hô hố.

 -Không, tôi mơ địt chính bà ý. Nó trả lời 

 Chồng chị Vàng hút thuốc lào gần đó phì khói ra, anh là công an bị đuổi khỏi ngành do ăn cắp.

  -địt mẹ mài mơ khôn thế???
 - nó mơ chứ có địt thật đéo đâu , chị Vàng can chồng.

  Rồi chị Vàng lại giở số hỏi: 

  -Mơ đã xuất chưa?
 - Chưa, đang dập tỉnh mẹ mất.

 Chưa xuất 36 63 nam thò nữa thụt bóng lên mà đánh. địt mẹ mày giỏi mài địt cả làng này đi.

 Hôm đó đề về đúng 36, tổ sư chồng chị Vàng phục nó lắm, chỉ mong nó mơ lại phát nữa để oánh theo hehe...


 Tôi 1 hôm tính ra 1 cầu đề, nó đã đi 1 tuần rồi, theo cầu, hôm đó đề sẽ về 66, tôi gõ 5k ví dụ hehehe, Mấy con cẩu vẫn hóng theo đéo dám theo, vì hôm trước vừa về 65, chúng đéo tin về gần đến thế hehe.

 Búp 1 phát, đề về đúng 66, tôi vênh vang luỹnh 350k, coi thế gian bằng nữa con mắt.

  Tổ sư cầu này đi thêm 2 ngày nữa, tôi mua GL chứ đéo đùa.
 Hồi đó giấc mơ của tôi là con GL 145cc, con đó chạy đua thì vô địch, dcm tôi thi thoảng chạy cái Dream đéo ăn thua.

 Tối hôm đó mò đến nhà anh bạn tên Bo chém gió, bố anh Bo là cấp tá quân đội, hiu mẹ, ông cũng thi thoảng phang con đề, nghe tôi chém vầ cái cầu đề "dài như cầu thăng Long", ông thích lắm, rụt rè đề nghị tôi cho con đề mai ra theo cầu, theo cầu, đó là con 01, vì là bố bạn lên tôi sì cho ông, sợ ông quên, tôi vớ cái bút bi định biên số 01, cơ mà đéo có giấy, tìm loanh quanh định xé tờ lịch thì  tôi thấy ông cưởi trần bụng phệ, tôi bảo : để cháu biên luôn vào bụng bác.

 tôi vẽ số 01 vào bụng ông, số 0 tôi khuyên tròn quanh rốn.

 Hôm sau tin tôi, ông xuống tay nặng phết hehe, đâu mấy chục k nam thòi nữ thụt bóng đầu đít đủ cả...

 Tổ sư trượt mẹ mất, hôm đó về con xa tít, ông chửi om củ tỏi, cấm thàng con ông chơi với tôi, là sau này thàng bạn kể lại thế hehe..

 Tôi sợ, đéo dám đến nhà ông cả tháng trời.

Sunday 17 August 2014

Trình luận thơ đề

  Dạo đó 199x tôi thất nghiệp, buồn vãi lồn ra.

 Sáng ngủ dậy, khạc đờm cậy gỉ mắt, là lử thử ra quán cháo lòng đầu làng, ngồi bú diệu.

 Tuy tôi thất nghiệp, nhưng nhà tôi có của ăn của để, bố mẹ tôi ko để tôi đói bao giờ. sáng nào cũng cho thàng con đôi chục.

 Làng tôi, quy tụ tuyền quân vô học, tức là có học, cơ mà hết lớp 8 là ok. tôi học đến tận qua lớp 8, tức đạp xe đi học ở trường trên phố, thì quá oai, về làng giống như người đỗ trạng nguyên vậy.

 À mà tóm lại thất nghiệp, bú diệu lòng, nếu gặp anh nào quen thì mời đôi chén diệu. Quán lòng mở từ 5h sáng, lòng bẹp như cái săm xe đạp hết hơi, cháo đen như nước sông tô lịc, cơ mà đc cái rẻ, rẻ thì cả làng tôi ưng.
 Bú xong sang quán nước, đá chén chè bồm, rít điếu vina nếu sông-sênh, ko thì anh gì ơi cho em nhờ cái điếu.
 Ở quán nước, là lúc, trình học của tôi đc phát huy.

 Làng tôi, thậm chí có anh đéo biết chữ, có học lồn đâu mà biết chữ dcm, những lúc đó, mấy con vô học đó bu lấy tôi...
 Tôi trầm ngâm phết, gọi mụ chủ đưa cho tôi quyển giáo trình, tôi bát đầu phô-trương sở học.

 Mấy con cẩu bắt đầu nuốt nước bọt nghe tôi bình thơ, đó là thơ đề.

 Làng tôi, thanh niên chỉ có niềm khát khao cháy bỏng là đánh bạc, tiền ít, cấy con đề là hợp lí, tuy nhên, phải là con " sắc nước " tức con trúng. 

 Mấy anh ghi đề làng tôi cứ 15 phút lại qua quán nước 1 phát để update, tất nhiên lúc đó, quán nước đã sang sảng tiếng thơ đề. 

 Câu thơ dân đề hay ngâm nga nhất là : 
      Ai ơi hãy nhớ câu thề
 sáng đi một chục, chiều về bải tram.

 (tức đánh 10k, nếu trúng, sẽ là 700k , 1 chọi 100) 

 Buổi sáng, chúng tôi bình luận về câu thơ hôm qua, và tại sao nó về con đó??? kiểu bọn bình luận bóng đá ý.
Nói ra thì dài dòng, cơ mà luận 1 lúc, kiểu đéo gì thơ cũng chuẩn.

 ví như đề về 07, thì bài thơ cho hôm đó là: 

 hư vô 1 cõi đi về
 thất tình sao đéo nhảy cầu cho nhanh.??? 

 Nghe thì đéo liên quan, cơ mà tôi luận cho lũ vô học đó biết : hư vô, nghĩa là không, thất tình, chữ thất nghĩa là 7, vậy đề về 07 là chuẩn.....

 dcm lũ cẩu vỗ đùi đen-đét, tán dương tôi lên giời, thế là nói ngoác mồm phét, chuyện tiếp chuyện, vui vui là.
 còn những bài kiểu như : 
 01 e ấp mà chi
 Chiều nay 56 lại chờ 65...

 thì có mà luận vào lồn...


 Sau tuần trà sáng thì đến trưa, tôi về cắn cơm rồi khật khưỡng ra.
 Lũ cẩu vẫn ở đó, râm ran thơ đề, ỏm tỏi cờ tướng, đen đét đầu đít ( đầu đít là 1 loại cờ bạc, dùng 2 tờ tiền để chơi bằng số in trên tiền, thàng chơi cầm 2 tờ tiền giấu vào 2 tay, thàng kia gọi : ví dụ tổng vệ sinh, tức là các con số trong tờ tiền cộng mẹ lại với nhau, ai to thì ăn nếu đéo thêm câu "bé ăn" lắm lúc chém nhau do nghe đéo rõ câu này.  1 thàng ra bóng ( là 2 tờ tiền ) 1 thàng gọi, tiếng "đét" là do thàng gọi vỗ vào tay thàng kia.
 Mà đéo biết làng các anh chị thế nào, chứ làng tôi chỉ ham về cờ bạc, hở ra là sóc đĩa ba cây chắn cạ đầu đít. Làng tôi cũng chuyên về cờ bạc bịp, dăm bẩy anh đóng kịch chăn 1 anh gà mờ là chuyện thường.

 Cơ mà tôi đang kể luận thơ đề hehe, tổ sư tôi bị cái tật, cứ kể chuyện nọ xọ mẹ chuyện kia.

  Tầm 2h chiều tôi ra, lúc đó đã có thơ đề.
 Thơ đề, là do trạng đề, trạng đề có thể là 1 thàng già dâu dài , có thể là thàng ranh con, có thể là mụ nạ dòng chổng mông cửa sổ, thơ từ bọn đó mà ra, mỗi nơi dcm 1 bài, ngồi mà luận. các trạng đề cũng đéo cần biết chữ.
 Hôm đó tôi ra hơi muộn, chúng nó đã luận sang sảng rồi, lưu ý thơ đề chỉ có 1 thể loại lục-bát, tức là loại thơ dễ nhớ dễ thương. thàng nào luận theo ý thàng đó, cãi nhau nhưng đéo đánh nhau, vì đơn giản mày đánh con mày luận, bố đánh con bố luận.

  Hôm đó say quá, tôi nhớ bài thơ là: 

 Ba cô đi chợ đường Phồn
 Mỗi cô nhổ 1 cái lông lồn xỉa răng 

 ( đéo lục bát lắm nhưng thơ đề có cái hay là đéo cần nghiêm luật).

  Lạ cái, hôm đó có muỗi bài thơ đó, nghe đâu xin đc của cao thủ bên kinh bắc, tờ phô tô, vẽ thêm rồng phượng âm dương các kiểu.

(ảnh ăn cắp ) 

 Thôi thì bàn luận râm ran. kẻ nói 3 cô là có số 3, cơ mà nam thòi nữ thụt là số 2, bóng lên ( tức cộng hay trừ đi số 5 )  là 7. còn mỗi cô nhổ 1 cái lông lồn xỉa răng thì tha hồ đoán, thàng bảo rang có 36 cái, thàng nói 38 cái, há mồm ra mà đếm, lại chọc thêm cái lông lồn, thành ra 39, càng khó đoán, dịt còn mẹ đập bàn à ồ ừ nhỉ ầm ĩ cả 1 góc làng.
 Bài thơ quả khó đoán tổ sư, cao thủ như tôi mà cũng lè lưỡi ra.

 Sau thàng nào oánh số thàng đó, nam thòi nữ thụt bóng lên các kiểu, nhẽ đủ cả 100 số hehehe.

  Tôi luận 1 lúc chán quá bẩu địt mẹ đánh đơn giản, 3 cô là số 3, mỗi cô nhổ 1 cái lông thì đánh số 1, kệ mẹ chúng nó muốn luận gì thì luận, cơ mà tôi đéo chắc lắm, đánh có 1 nghìn hehe ( 1 nghìn thời đó nhẽ bàng 10 ngìn thời nay) .

 Anh chị đéo tin thì thôi, hôm đó đề về luôn con 31,  tôi ăn đc 70k, tổ sư tôi cứ tiếc mãi vì đéo dám oánh nhiều. 

 Mấy con cẩu luận quá xa bẻ tay day trán thần người vì tiếc.








Sunday 10 August 2014

bãi tha ma

Hồi đó, vẫn yêu cô 17.

 Mồng 8/3, mua tặng cô bó hoa, cô thích hoa loa kèn. Rồi đưa cô đi sang gia lâm vài nháy.

 Đéo biết thời nay thanh niên yêu đương thế nào, chứ chục năm trước, tôi với cô gặp nhau là địt, xong rồi cãi nhau. 
 Lúc địt đéo cãi, âu yếm lắm.

 Cơ mà cứ rời ra là y như rằng tổ sư câu trước câu sau là bật nhau đôm đốp, tính tôi nó lắng, đành nhịn, cáu lên thì bảo bỏ nhau, cơ mà bỏ có 24h đồng hồ lại nhớ nhớ gọi điện nhắn tin xin lỗi.

 Có dạo tôi bỏ đc cô khá lâu, đó là thời gian tôi thích cô 2 củ, cơ mà sau, cô 2 củ chuồn, tôi lại quay lại với cô 17.

 Mà đang kể chuyện 8/3 năm đó. trời rét như cắt, gió bấc ù ù, tôi đón cô đi giao hợp rồi về nhà tôi ăn cơm, sau đó đưa cô về, hôm đó đéo cãi nhau thì phải.
 Nhà cô là 1 làng thuần nông hồi đó, có đường làng lát gạch đầy cứt trâu, 2 bên là nước đen toàn cứt lợn cống rãnh, có hố xí 2 ngăn bụi tro lấp cứt, buổi chiều lộc cộc tiếng trâu về.
 Hồi mới yêu tôi sợ bọn trai làng cô đánh tôi, may may có anh đệ là đầu gấu, anh bảo tôi đứa nào ho to ở đó cứ phone em, em đến đốt nhà nó luôn, mà đốt cả làng luôn, tôi mới hơi yên-dạ, nói chớ đốt cả làng chết người yêu tao.... 
 Quả nhiên suốt những năm yêu nhau, tôi chưa bị đánh trận nào.
 Đường dẫn vào làng cô đi đường lớn vào, 2 bên là cánh đồng,  tôi mong đưa cô về nhanh để vòng ra quán bia đá cố vài cốc.
 Hôm đó, nhẽ ngày phụ nữ vùng lên, cô bảo tôi : "anh với em ra cách đồng làm 1 nháy đi ???" 
 Làm 1 nháy, nghĩa là địt, tổ sư mới địt lại địt.

 Nhẽ ra tôi chối luôn thì hay hehe, cơ mà tính tôi nó lắng, tôi ok luôn, thế là cô vươn lên bảo tôi: "anh rẽ vào đây".

 Tôi rẽ theo tay cô chỉ, đó là đường bờ ruộng, nhưng khá to, đủ 1 xe cải tiến đi, 2 bên là lúa, tôi chạy thẳng, giữa cánh đồng có 1 bãi đất trống, có vài cây xà cừ, nhẽ là nơi bà con nông dân ngồi thư giãn bắn thuốc nào há hốc mồm nói phét.
 Tôi dựng xe ở bãi đất trống đó, thế là chúng tôi ôm nhau, trời lạnh lạnh là, năm đó có lẽ rét kẻ lục hehe.

 Ôm hôn cô, nhìn qua vai, tôi thấy nhiều cái gò lô xô, tôi hỏi cô cái gì kia, cô bảo những cái mả.

 Té ra, tôi đang ở giữa bãi tha ma tổ sư.
 Dái tôi sun lại, tôi nhát ma.

 Cô tụt quần dưới gối và nói: "anh ấy đi".
 Chà chà..

 Tôi nhìn đom đóm lập lòe khắp nơi, tiếng côn trùng kêu rỉ rả, xe win ko nổ máy thì mất đèn, mấy cái cây đen đen nhìn hao hao như biết đi... 
 Tôi sờ lồn cô, giật cả mình, lồn cô lạnh như lồn ma... gió lùa qua khe đùi cô kêu rin-rít, lạnh càng lạnh. tôi cảm thấy gai ốc cả tôi cả cô nổi khắp người

 Gớm tôi sợ sợ là, dái tôi, quý anh chị ạ, sun lại như con vít.
 Bọn ma ở bãi nhẽ bắt đầu quây quanh chúng tôi  ý ới bay đi gọi thêm bạn đến xem tuồng hay, tôi đoán chúng đang bình luận với nhau con nài chân dài thàng này dái trông tàm-tạm.
 Tôi thò dái ra, tụt quần cơ mà gió thủi buốt mông, tôi kéo lên, thò mỗi cái dái.
 Cơ mà đéo ăn thua, dái tôi teo lại, đéo thể cứng, giá đc tý kèn sáo thì ổn, cơ mà giữa bãi tha ma đéo tiện kèn, trời lại buốt, trưa thì địt rồi giờ đéo hăng, tôi chịu chết.

 Bọn ma nhẽ bay quanh, cười vào mũi tôi.

 Mất mẹ nửa tiếng, đéo thể giao hợp đc, cô cáu, kéo quần cài cúc bẩu : thôi về.

 Tôi mừng quá, cất dái phân trần, trời lạnh quá em ạ gớm chết chết lạnh quá đi.... nổ máy xe win tình tình bật pha chuồn mất

 Bọn Ma nhẽ bay theo tôi, cười sàng sặc, địt mẹ chúng mài cười cái đầu buồi bố.

 Vừa thoát khỏi bãi tha ma, dái tôi cứng đanh ngay thế mới tài.

 Địt mẹ bọn ma phát nữa.

  





Tuesday 5 August 2014

ông chó nhà cô Thỏa

 Hồi thanh niên, 15 hay 16 đéo nhớ, tôi chơi với bạn Cáo.
 Nhà bạn là cái nhà tạm ở góc ao, đúng ra nó là cái lều trông cá, vì nhà bạn thuê cái ao của hợp tác, nuôi cá, lều đc sửa thành nhà. mái giấy dầu, xà kèo tre thò thụt, điện là 1 búi dây đồng xoắn nhau, lắm lúc xẹt lửa, nhà đéo có gì, nghèo mạt rệp.
 Tôi học từ bạn thói uống diệu, hút thuốc lào.

 Nhà bạn là nơi tụ tập, tối nào tôi ăn xong cũng chạy 1 mạch đến nhà bạn, uốn chén chè bồm, hút thuốc nào, các bạn gái kém tôi 2 tuổi đôi khi cũng đến, ngồi nói chuyện vui vẻ phết, chúng yêu nhau nhưng đéo cô nào yêu tôi.
 Một hôm, nhà bạn có giỗ chạp gì đó, tôi đc mời uống diệu, khi say, bố bạn tuyên bố : " Nhà tao rất nghèo, nhưng lại rất giàu... ".

 Mọi người ồ lên đồng thanh, đúng rồi haha ... Giàu tình cảm.,, tình mới quý. 
 Mọi người nâng li mời nhau trịnh trọng và chửi bọn giàu mà vô-tình.

  Tôi hơi ngại, vì nhà tôi giàu, vào cuối 198x mà có xe vespa với giàn akai với vô tuyến mầu là ác.

 Bạn Cáo sống với bố mẹ em trai và chị gái, chị gái lấy 1 anh xích lô gầy gò bị lao-lực có 1 đứa con trai nhỏ, anh bú diệu khỏe, mỗi lần tức vợ, anh chỉ dám đập cái bát mẻ nhất. cả nhà anh và tất tật chui trong cái nhà lụp xụp đó. luôn vang tiếng quát nhau.

 Nghèo có lẽ do lười, sự tố cáo rõ ràng là cái gối nhà bạn đéo có vỏ gối, và nó có mầu đen sì, do mồ hôi, mỡ và ghét bẩn cáu lại, nếu có dao sắc thì có thể gọt đc lớp bẩn đó vứt đi. đéo ai thèm giặt gối. chăn màn tôi từ đó suy ra cũng đéo ai giặt hết.

 Ở khu gần đó, bọn tôi chơi với thàng đàn em, mẹ nó tên Thỏa, khá vui tính, bọn tôi gọi là cô Thỏa, cô mời bọn tôi vào nhà uống nước chè vài lần, nhà cô có nuôi 1 ông chó, tên Giôn, hồi đó vẫn có mốt đặt tên chó là giôn hay ních, là tên các đời tổng thống Mĩ, ý rủa tổng thống nhà mài là con chó. Cô cưng ông chó rất.
 Ông chó rất thân với bọn tôi. 
 Thế rồi 1 tối, cô Thỏa đi tìm cho khắp nơi, luôn miệng Giôn giôn, ông chó dĩ nhiên mất hút, cô buồn lắm.

 Bẵng đi vài hôm, nhà anh tát ao, chúng tôi giúp nhà anh kéo lưới, gọi là giúp, nhưng tôi rất thích, vì sau đó sẽ có màn bú diệu với cá rán, tôi thích đc ngồi bú, trịnh trong nâng cái li, chọn thàng cao niên nhất, mời uống diệu, rồi đến thàng cao niên nhì, mời bú diệu, rồi đến thàng cao niên 3.....trịnh trọng lắm. Tôi như lớn bổng lên lúc đó.

 Kéo lưới hết cá thì tát cạn ao, có cái máy bơm chạy sịnh sịnh, khi gần cạn, chúng tôi lội xuống bắt hết cá sót lại. tôi thích lội bùn, tay bóp nơi nghi có cá, lắm lúc tôi lôi đc 1 ông cá quả hay rô to to là lẩn dưới bùn.

 Một lần mò như thế, tôi lôi lên... cái đầu con chó.
 Đúng con chó nhà cô Thỏa, thịt đã bợt hết, răng nhe ra, nhưng đúng là nó.
 Tôi giơ lên và nói với Cáo : "a ha địt mẹ mày ăn trộm chó nhà Thỏa".
 Anh suỵt tôi, ném đầu cho xuống bùn, dẫm lên để nhấn nó thật sâu xuống bùn, rồi tôi bắt anh kể, tất nhiên vừa mò cá vừa thầm thì kể.
 Hóa ra ông chó quen anh, 1 tối nhậm nhoạng, anh gọi nó chạy theo về nhà anh, thế cả nhà anh tròng 1 cái dây thừng qua cổ nó thành thòng lọng, rồi chui dây qua nan hoa xe cải tiến, và siết ông chết. 
 Vì chó ăn trộm lên đéo thể làm rường rà, anh chặt đầu, là thứ nếu làm thì mất thời gian nhất, vứt mẹ xuống ao, cả nhà anh dấm dúi đánh chén, đó là lí do cô Thỏa tìm khắp nơi đéo thấy.

 Tát ao xong, tất nhiên màn diệu cá, cả chiếu trên chiếu dưới lại mời nhau, tôi lại trịnh trọng mời thàng cao niên nhất, rồi thàng cao niên nhì, rồi tam, rồi mời nhau, ngược đũa gắp cho nhau, mấy cô gái đến ngồi gắp e lệ, diệu vào lời ra, vui vẻ rất.

 Một lúc, bố anh hơi chuyến choáng, ông lại cao giọng : 
 " nhà tao tuy nghèo, nhưng lại rất giàu, đó là giàu tình người,,,,, " 

 Chiếu trên chiếu dưới lại ồ lên, đúng rồi, thật giàu tình người quá đi, mời các bác anh chị nâng li nào hahahahahah vui quá vui quá...

 Tôi vẫn bú diệu, vẫn ăn cá rán, vẫn nói phét với các cô gái bạn tôi, nhưng  cái đầu chó nhà cô Thỏa đã cho tôi bài học đầu đời, tôi vẫn gật gù hưởng ứng và bú diệu...


  Nhưng tôi đéo tin chúng nó nữa.